- Sáng tác mới
Dại đi để được sống bình an Bão tố qua đi mây sẽ tan Là lúc tênh tênh trời hửng nắng Cỏ cây cũng bớt cảnh hoang tàn...
Đông chưa kịp xa, xuân đã đến rất gần Gió bung nụ hồng tươi cành đào biếc Hàng giậu thưa, tầm xuân tưng bừng Tết Ngạt ngào hương, ong ngược nắng bay về...
Đêm! Làng quê yên ả. Vắng đâu đây tiếng hát của các liền anh liền chị. Kể từ khi người mẹ tảo tần của Mỵ ra đi đã bốn năm, rồi mẹ của Thông cũng trả đi hai năm sau đó. Mỵ ở nhà vò võ với mảnh vườn ao cá ....
Thế là mây tan để lộ mặt trời Sau mấy ngày mưa dông chớp giật Mưa như trút long trời lở đất Mây đã tan rồi mọi người ơi Hậu quả còn kia mọi vật nổi trôi...
Ai chả biết Tình yêu sinh thù hận Và ghen tuông đến tan cửa nát nhà Mà vẫn cứ yêu như con người sinh ra Phải hít thở phải ăn phải uống...
Cảm ơn cuộc đời chút thảnh thơi Một khoảng lặng nhỏ cho riêng tôi Để được nghỉ ngơi và chiêm nghiệm Mọi thứ đã từng, thứ chơi vơi... Bỏ qua những lo âu, buồn phiền...
Phật giáo cũng là thứ nhiều chia rẽ, lắm tông nhiều phái, cơ man các hệ. Nhiều khi nghĩ trong cả núi kinh sách của các tông, phái, hệ ấy biết kinh nào thật (chân kinh), kinh nào giả (ngụy kinh) mà phân biệt để mà học, mà theo....
Trời vừa dứt những hạt mưa thoáng qua Gió lại hầm hập nóng Những mảng tường loang lổ màu xám trắng Phả lên hơi hướng trưa hè Hàng cây đứng trơ trơ Lấp loáng nước vừa quệt lên đám lá...
Bò đi kiếm nước, cái khát trong họng khô khốc mệt nhoài giữa rừng già. Bằng kinh nghiệm cuộc đời qua huấn luyện của người lính đặc công anh úp mặt, áp tai vào đất nghe tiếng nước chảy bò trườn từng bước ....
Mặt đất vốn không đường Nhiều người đi thành lối Vinh quang thuộc những người Mở ra con đường mới. Tuy nhiên, đường mới mở Phải đẹp tiện ích hơn Nếu không, thành rối loạn...
Gần ngàn mét trên tầng cao tít tắp Tiếng động cơ ru nhẹ giấc mơ màng Ô cửa xinh xinh như hai bàn tay khép Ta gom cả trời mây qua một khung hình Trào dâng dưới tầng sâu như bông trắng ngút ngàn...
Yêu thương gửi con đôi dòng. Chia sẻ trải nghiệm tấm lòng của cha. Đường đời đôi lúc phong ba. Thượng đế trân quý tặng quà riêng con....
Đậm đà hương vị quê nhà. Canh rau u nấu với cà giòn tan. Sơn hào hải vị nhân gian. Sao con chỉ nhớ, vi hàn món xưa....
Có câu Sông có khúc, người có lúc (강은 굽이 있고 인간도 때가 있다). "Lúc" có khi chỉ là khó khăn để thử thách ta thôi... Lee Geun Tae (이근대), tự 축전(畜田 , Súc Điền), sinh 1901- mất 1965, học giả Triều Tiên có bài "xả tâm" khá hay....
Sự hiền khô lý rất thâm Đầu trần lột mũ lục lâm chùa vàng Chân đất bước nhiếp phố làng Xưng “con” tập học khác hàng “thầy” ma Ruột nồi cơm điện chỉ ra...
Đám đông theo bám đó Vô tình cản bước thầy Giữa ngàn người hâm mộ Len lỏi những"ma vầy"! Thay vì nghĩa " hộ tống" Họ ngăn cản gặp dân Tạo ra những manh động Để chia rẽ, hiểu lầm......
Biển trời xanh thẫm hệt như nhau Chợt thấy mặt trăng ở đáy sâu Mượn lưới vung ra may vớt được Đem về làm bạn những canh thâu...
Thôi ào ạt cơn mưa rào mùa hạ Gió thênh thênh dồn mây trắng lên trời Ngang sườn núi trùng trùng xanh vời vợi Nưng nức màu hoa trắng, trắng tinh khôi...
Xuân chùng chình gom cải dọc triền sông Vàng rực rỡ gửi hoa vào bến nhớ Đã đâu đó bằng lăng về giữa phố Dâng lời thề xao xuyến hạ dần sang...
Sông bao nghìn tuổi không già Mặt đỏ con nước phù sa dậy thì, Long lanh váng nổi sao khuya Ngày mây vạm vỡ thả e ấp dòng,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!