- Sáng tác mới
Đông chưa kịp xa, xuân đã đến rất gần Gió bung nụ hồng tươi cành đào biếc Hàng giậu thưa, tầm xuân tưng bừng Tết Ngạt ngào hương, ong ngược nắng bay về...
Nguyên hình nõn liễu vắt ngang láy đen hạt nhãn lá răm đợi chờ Hút hồn nhau trận mưa khô Tôi đang mắc cạn sau bờ mi cong, Trải bươn gom nắng khắp vùng...
Đêm! Làng quê yên ả. Vắng đâu đây tiếng hát của các liền anh liền chị. Kể từ khi người mẹ tảo tần của Mỵ ra đi đã bốn năm, rồi mẹ của Thông cũng trả đi hai năm sau đó. Mỵ ở nhà vò võ với mảnh vườn ao cá ....
Ai chả biết Tình yêu sinh thù hận Và ghen tuông đến tan cửa nát nhà Mà vẫn cứ yêu như con người sinh ra Phải hít thở phải ăn phải uống...
Em yêu màu tím Huế thẫm mộng mơ Hoa cà ngây thơ Bằng lăng tha thiết Lục bình ngan ngát Muống biển mặn mà Hoa xoan cao vút Cúc thơm dịu dàng Em yêu màu tím Trang vở học trò Em yêu màu tím Trong lời mẹ ru...
Cảm ơn cuộc đời chút thảnh thơi Một khoảng lặng nhỏ cho riêng tôi Để được nghỉ ngơi và chiêm nghiệm Mọi thứ đã từng, thứ chơi vơi... Bỏ qua những lo âu, buồn phiền...
Bò đi kiếm nước, cái khát trong họng khô khốc mệt nhoài giữa rừng già. Bằng kinh nghiệm cuộc đời qua huấn luyện của người lính đặc công anh úp mặt, áp tai vào đất nghe tiếng nước chảy bò trườn từng bước ....
Yêu thương gửi con đôi dòng. Chia sẻ trải nghiệm tấm lòng của cha. Đường đời đôi lúc phong ba. Thượng đế trân quý tặng quà riêng con....
Giữa thung lũng ngàn cây* Lễ hội thả đèn trời Chúng tôi đến từ đất nước xa xôi Người lạ người Ngỡ ngàng nghe tiếng gọi Gần lại nhau bằng những nụ cười...
Xuân chùng chình gom cải dọc triền sông Vàng rực rỡ gửi hoa vào bến nhớ Đã đâu đó bằng lăng về giữa phố Dâng lời thề xao xuyến hạ dần sang...
Vì một con mắt bị lác nên dù thầy Thỏn nhiều lần cắt máu viết đơn xung phong đi bộ đội nhưng người ta không cho đi. Thời chiến thanh niên quê ai không được đi bộ đội thì nhục lắm. Cả xã trai tráng đều đi tòng quân chỉ còn sót lại vài người tàn tật....
Xanh tự bây giờ để đón Thu Đầu cành trĩu quả gió đung đưa Nắng vàng cây cũng vàng theo nắng Chợt chiếc lá rơi xoay tít mù Rồi mùa Thu đến trái bàng rơi Thau tháu cùng nhau tuổi chín mười...
Chiều bên hồ gió trải vắng mênh mông Trời xanh thắm, mây trắng tìm đáy nước Bóng dương liễu vờn sóng mềm tha thướt Hương thầm thì ngan ngát thinh không...
Chiều! Thông bần thần nhìn xuống phía dưới đồi. Xa xa một con đường mòn nhỏ lên lỏi đi ngang qua nhà anh trầm mặc. Hàng phi lao vi vút gió. Những cơn gió mùa Đông cứ phần phật cái ống tay áo của bên tay phải anh...
Họ đã không thể có Cơ hội một không hai Để khơi dậy từ đó Niềm tin ở con người... Trong mỗi một sự việc Có cái nhìn nhân văn...
Có lẽ sự thức tỉnh Trong tâm hồn chúng ta Không từ điều quá lớn Không từ quá sâu sa Từ đôi chân trần ấy Đã rong ruổi tháng ngày Và trong trái tim ấy Có tình yêu tròn đầy......
Bên hàng Phượng đỏ trẻ thơ Bằng lăng tím biếc giấc mơ tuổi hồng Phượng vàng đứng nép vào trong nhường cho Hoàng yến mà không chút buồn...
Không bừng lên cháy rực một khung trời Như phượng vĩ gọi ve về tiếp lửa Níu chói chang từ bình minh gọi cửa Chiều qua rồi sắc đỏ vẫn tươi nguyên...
Cùng tuổi với nhau nhưng Hương Kều cao vút. Chân dài vai rộng. Mũi thẳng. Mắt to. Miệng loe. Răng trắng đều tăm tắp. Chân tay nghều ngào vụng về thô thiển. Tính cách sồn sồn vội vàng nóng nảy. Hương Kều nghịch ngợm liều lĩnh hơn con trai....
Hơn sáu năm ròng rã Ăn một bữa, ngủ ngồi Đêm tựa vào hốc đá Hay nghĩa địa, gốc cây... Bước chân tu hạnh đạo Gieo nhân gian nụ cười Tâm quy y tam bảo Hỷ xả giữa cõi người......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!