- Sáng tác mới
Em yêu màu tím Huế thẫm mộng mơ Hoa cà ngây thơ Bằng lăng tha thiết Lục bình ngan ngát Muống biển mặn mà Hoa xoan cao vút Cúc thơm dịu dàng Em yêu màu tím Trang vở học trò Em yêu màu tím Trong lời mẹ ru...
Giữa thung lũng ngàn cây* Lễ hội thả đèn trời Chúng tôi đến từ đất nước xa xôi Người lạ người Ngỡ ngàng nghe tiếng gọi Gần lại nhau bằng những nụ cười...
Xuân chùng chình gom cải dọc triền sông Vàng rực rỡ gửi hoa vào bến nhớ Đã đâu đó bằng lăng về giữa phố Dâng lời thề xao xuyến hạ dần sang...
Họ đã không thể có Cơ hội một không hai Để khơi dậy từ đó Niềm tin ở con người... Trong mỗi một sự việc Có cái nhìn nhân văn...
Có lẽ sự thức tỉnh Trong tâm hồn chúng ta Không từ điều quá lớn Không từ quá sâu sa Từ đôi chân trần ấy Đã rong ruổi tháng ngày Và trong trái tim ấy Có tình yêu tròn đầy......
Không bừng lên cháy rực một khung trời Như phượng vĩ gọi ve về tiếp lửa Níu chói chang từ bình minh gọi cửa Chiều qua rồi sắc đỏ vẫn tươi nguyên...
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì phải làm sao cho bớt Nghiệp. Còn ai...
Khi đi cầu Đạo, Lão Tử đã gặp người thầy thư ba của mình là Tử Chân và hỏi về cách trị thế. Tử Chân đã nói cần nhớ và làm theo 6 điều là có thể thành công mọi việc trên đời, đó là:...
Tình yêu tuổi thơ Nhẹ như một giấc mơ Trái tim non không biết nhớ nhiều Không đắng cay chỉ ngọt ngào mơ mộng Bắt đầu khi nào, ở đâu, em không rõ Dường như gió Dường như mây Như hơi nóng bay những trưa mùa hạ Như hương hoa dại thơm kỳ lạ không tên....
Em bước ngàn ngọn núi gập ghềnh tuyết phủ tìm một người tha thiết để yêu để trái tim đang lơ lửng giữa chiều có một nơi tìm về hội tụ...
Biển vẽ lên trời từng cơn sóng biếc Mây lặn ngụp bơi giữa lòng nước trong xanh Mắt sáng long lanh, nắng rơi ngàn lối nhỏ Môi hồng chín đỏ, ngát hương hoa!...
Không có gì da diết Bằng tình yêu đơn phương Xác xơ tằm đến chết Quay quắt trong tơ vương Chỉ mong người ấy biết Trái tim khao khát gửi trao Người vờ như chẳng biết? Đời vô tình mất nhau......
Trời tang tảng, Bầy chim đã hót, Hót say mê gọi nắng mặt trời về, Tiếng chim quyện điệu nhạc Thiền thánh thót, Nắng thả chín trời, bình minh hát say mê... Chủ Nhật tháng Năm, Trời quang mây tạnh, Nắng phương Nam, Lắc rắc chút phùn mưa ......
Rồi mùa hè sẽ qua. Hoa phượng đỏ rơi vào quá khứ Hàng cây sân trường xanh nỗi nhớ Em còm hát giai điệu ngày xưa Kỷ niệm mùa hè......
Có một cánh hoa vừa chào tạm biệt Chiếc hôn mềm như tia nắng sớm Hương hoa thơm vương vào cửa sổ Góc phố đông người, ai đó xôn xao …...
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Chị hát em nghe một triệu bông hồng Mừng ngày sinh, em vừa tròn mười bẩy Mắt sáng hơn ngàn sao tụ lại Tóc mềm hơn vạn áng mây bay Chị hát em nghe bằng một trái tim say...
Tôi xin lấy một câu tác giả tự bạch trong cuốn sách “Trần Viết Bính, Tác giả - tác phẩm” để mở đầu cho bài viết của mình: “Tổng tập này có 236 ca khúc, mỗi bài hát đều dính đến một phần đời tôi đã sống, một phần đời tôi đã yêu”...
Nhan sắc hoa nói bằng màu Xa nhau ngắm nhớ cho nhau vừa lòng Tím ngang màu tím thủy chung Đỏ hơn một trái tim nồng nàn yêu Nhang ngát hương lặng lẽ thơm Hồn nhiên thắp mấy nụ hôn gió trời Chơi vơi lướt nhẹ làn hơi Một lần tận hưởng suốt đời chưa quên...
Thương yêu ơi! Giờ mình anh đơn lẻ Ở ngoài kia hoa bưởi thơm thật khẽ Em có thấy không, hoa bưởi cũng đang buồn. Mưa dăng dịu dàng từng hạt thật êm Như nỗi đau thấm dần trong ký ức Mưa bụi thôi mà em, có làm ai ướt tóc Mưa bụi thôi, mà nhòe ánh đèn khuya!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!