- Sáng tác mới
Gió chuyển mùa se se lạnh heo may Hoa dong riềng vươn chen đua nhau nở Người xa xưa một quãng đời có nhớ Nơi quê xưa có một thủa vui đùa....
Câu thơ này Mới lấy chồng Câu kia ly dị Anh đừng đọc qua Mê hoa Chỉ hái hương hoa Chớ mang trái nẫu Về nhà nghe anh...
Nửa thế giới vốn đàn bà Nửa nhân gian cũng chỉ là đàn ông Mầm yêu nảy thuở phải lòng Buộc đời nhau sợi tơ hồng mỏng manh...
Người bỏ nhau đi Mùa thu dừng lại Đêm không qua ngày Người bỏ nhau đi Dòng sông thôi chảy Rượu nồng hết cay Người bỏ nhau đi...
Sài Gòn heo may Từ mùa thu cũ Nhẹ nhàng tới đây Sài Gòn heo may Hàng cây xào xạc Mơ màng mơn man Sài Gòn heo may Gió lay man mác Lâng lâng chơi vơi...
Mưa buồn cùng chén rượu cay, Sao lòng muốn uống cho say thật nhiều! Chuyện tình mãi mãi cô liêu? Dẫu tim muốn nói bao điều với em......
Hải Phòng có bánh đa cua Ai ngang qua nhớ rẽ Chùa Vẽ chơi Hải Phòng non đã già rồi Ai bay mới biết mầu trời Cát Bi...
Kiếp trước Mình lạc nhau Bao đắm say chưa thỏa! Kiếp này Trời đày đọa Bắt si mê từ đầu? Trời dạy nhân ở quả...
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp Hoa Lan như sao nở tím khung trời Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm Lan như nghìn điệu váy xòe
trong đêm Hội Xòe vui Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi...
Đọc bài thơ “Hoa Đã Nở Sao Người Không Đến Hái” trong tập thơ Nỗi nhớ nghiêng của Nguyễn Diệu Liên, tôi cảm nhận được: Ở nơi ấy một tình yêu trắng trong thuần khiết; Nơi tình yêu sống mãi lung linh....
Thơ là tiếng nói của trái tim. Tâm Tĩnh nên thơ Huyền Tâm cũng sâu và lặng. Tâm Tĩnh bởi được soi thấu trong ánh sáng tư tưởng Chân Thiện Nhẫn mà Tâm đã ngộ được từ rất sớm....
Mùa Đông ơi về đi Mình cùng nhau xuống phố Bắp nếp thơm hơi thở Hạt dẻ mềm bàn tay Thơ tình ai đắm say Chạm vào niềm thương nhớ Gọi những gì dang dở...
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng
nắng óng ả long lanh......
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
Người bỏ nhau đi Mùa thu dừng lại Đêm không qua ngày Người bỏ nhau đi Dòng sông thôi chảy Rượu nồng hết cay...
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Diều ơi! Bay cao lên cùng gió Bay cao lên cùng mây Chở nỗi niềm khát khao về đây Về nơi miền xanh thẳm Nơi có em ở đó
Đợi anh! Mỗi ngày…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!