- Sáng tác mới
Em hỏi gió khi mô về với Huế ...? Thăm cố đô hoa lệ tựa cung Hằng Đêm sông Hương có điệu ví mang mang Liu riu chảy chở trăng vàng xuôi bến…...
Giữa lòng mưa, mây thôi biếc mắt trời Đêm nhíu mày trơ nét ngài xưa cũ Ướt vỗ về thương bờ mi chưa ngủ Mái phong trần lưu dấu bước tàng xanh....
Dải mây chiều chợt tím giữa tàng xanh Mắt nắng liêu trai, ảo huyền cánh gió Phượng nhớ ai mà bừng bừng sắc đỏ Tấc lòng hè nhưng nhức nỗi niềm xa....
Còn lại gì cho em? Những câu thơ bỏ quên bên cửa sổ Giọt nước mắt long lanh thời thiếu nữ Và những khúc tự tình ... đọc dưới tán Ngọc Lan...
Dường như gặp mùa bất chợt Trải vàng nhịp nắng đường trưa Dường như giữa tiếng ve ru Hoa Sấu nhẹ vương mái tóc. Dường như trưa hè chợt mát Vì bông hoa Sấu nhỏ nhoi...
Chiều tối, chúng tôi ra chơi ngoài bãi biển. Nắng đã nhạt, mặt biển chỉ còn đọng lại một lớp ánh vàng rất mỏng. Những con le le màu nâu sẫm đang ăn chụm lại thành từng đàn. Chợt thấy người, chúng bay lên chỉ để lại những tiếng kêu xao xác và những dấu chân xinh xinh in trên cát....
Chia tay, hoa phượng nở. Rừng rực lời chia ly cháy đỏ sân trường. Dâng trong tôi nỗi nhớ niềm thương. Phượng cứ nở khiến hồn thêm khắc khoải. Chia tay, có bao giờ trở lại tuổi học trò trong sáng đáng yêu? Mái trường xưa tím mãi những buổi chiều, sân khao khát nhớ từng bước nhỏ....
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm....
Tháng Tư về rực rỡ những sắc hoa Muôn muốt trắng đóa Loa Kèn mở nhớ Bông dành dành cũng thơm về trên phố Nhắc gọi ta về lại chốn quê nhà....
Em là mưa đền cây Tưới mát lòng anh sau ngày bão tố Xoa dịu tim anh sau bao đau khổ Anh tìm đến nơi em để hồi sinh....
Tuổi mười hai em đến mái trường này Mắt biếc, tóc mây, nụ cuời bỡ ngỡ Tâm hồn mở tinh khôi như trang vở Ghi nốt nhạc đầu đời của Tuổi Thần Tiên...
Ai đã từng lặng nghe tiếng thời gian, Rơi từng giọt, ngoài hiên, tí tách, Đêm thẳm sâu như ly cà phê đặc, Hòa đơn côi trong bóng của riêng mình....
Cây đàn chỉ có một dây Âm thanh rung mấy ngàn ngày chưa tan Cần tre cong níu thế gian Lóng tre bật núi nâng ngàn lên cao Nghe mưa lắc rắc mặt ao Nghe thác nước đổ ào ào xuống thung...
Có màu xanh thăm thẳm của đại ngàn Màu đỏ sậm đất bazan chung thủy Màu nhung nhớ của rừng đêm hùng vĩ Luôn trọn tình cùng phố thị Cao nguyên !...
Những bông hoa dại bao giờ cũng là bông hoa dũng cảm nhất, thành thật nhất, nó rạo rực đợi mùa, chẳng phụ thuộc vào ai. Những bông hoa dại thậm chí chẳng cần có tên, nhưng lại luôn hồn nhiên đón nhận bất cứ cái tên nào mà người yêu nó gọi lên thành tiếng....
Sớm yên bình, Ngàn nốt nhạc trong veo Chuốt thanh tao tầng tầng mây thắm Tiếng từ bi xanh mềm sợi nắng Thức nồng nàn hoa lá ngọt hương bay....
Nắng gửi vào đông chút náo nức xuân xanh Chút nồng nàn đắm say trưa ngày hạ Chút rạo rực phập phồng đêm gió cả Chút khởi vàng sóng sánh khúc thu mơ....
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Cùng trong đoàn chủ tịch, cùng điều khiển chương......
Anh có về Tây Bắc với em không Nếp Tú Lệ đang thơm mùa cốm mới Ruộng bậc thang lúa vàng rười rượi Hoa mua tím hồng trên thảm lá xanh....
Đang là mùa xuân, một mùa xuân căng mọng tràn đầy sức thanh tân, bất ngờ nhận được tập tản văn của Trần Huyền Tâm “Tản mạn miền sương khói”, tôi lập tức bị cuốn hút bởi tò mò muốn biết Trần Huyền Tâm viết gì qua tập tản văn này....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!