- Sáng tác mới
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Mây cứ lang thang nắng vẫn chờ Bầu trời bừng sáng cánh hoa xưa Lim dim mắt ướt hàng mi rợp Phượng chạy theo sau níu học trò...
Có lời nào giục giã vội vàng đâu Mà cứ nở như không còn được nở Màu đỏ ngỡ chẳng nồng nàn hơn nữa Phố xá bừng bừng lửa phượng thắp hè sang...
Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa Hè sang quả đã la đà Mùa Thu chín mọng để ta tặng mình Cành Đông cây đứng lặng thinh...
Không gian là biển vô bờ Thời gian là những đợi chờ ngổn ngang Hoa Xuân đỏ. Nắng Thu vàng Mây trôi trôi mãi chẳng sang bến đời...
Gốc bàng cũ vươn cánh tay xương xẩu Đỏ mắt tìm mùa ký ức năm xưa, Đỏ lá chờ ào ạt những cơn mưa Giữa tiếng ve rực rỡ màu hoa Phượng…...
Hôm nay, nhà có khách quý - Người khách ông Hoan luôn mong đợi. Đó là Quân con trai của bác Khiêm, bạn chiến đấu của ông thời chống Mỹ. Ông Hoan may mắn còn sống trở về....
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng....
Trời tang tảng, Bầy chim đã hót, Hót say mê gọi nắng mặt trời về, Tiếng chim quyện điệu nhạc Thiền thánh thót, Nắng thả chín trời, bình minh hát say mê... Chủ Nhật tháng Năm, Trời quang mây tạnh, Nắng phương Nam, Lắc rắc chút phùn mưa ......
Thật diệu kỳ mưa rây giữa đêm trăng, Từng sợi thủy tinh óng vàng nuốt nuột. Từng hạt thon dài thánh thót, Giọt dương cầm trầm bổng giữa bao la... Ta chẳng muốn trú mưa, Mấy tháng rồi bức sốt, Trăng sáng, trời trong văn vắt, Bỗng trắng nhòa......
Tháng Năm vừa sang Hè đã về trong lửa Xuân nấn ná chút gì Mà mắt ai trong? Tầm tã, Mưa đã về tầm tã Mùa mưa nay không chuyển vận theo mùa......
Tôi sợ dẫu chưa từng trải qua chiến tranh tôi sợ dẫu chưa từng đối diện với cái chết Sợ chiếm lĩnh toàn cơ thể buốt bàn chân buốt xương tủy buốt con tim Đổ mồ hôi đầm đìa Tôi bơi trong sợ hãi...
Một hạt giống mọc lên Không hề có âm thanh Nhưng cái cây đổ xuống Tạo ra tiếng động mạnh Hủy diệt gây tiếng ồn Sáng tạo trong im lặng Đó cũng là sức mạnh...
Các cụ ngày xưa gọi huệ tây vì từ nước Pháp mang sang đây thoạt nhìn hoa giống loa kèn cổ nên gọi loa kèn tránh tiếng Tây...
Tôi viết sách, trời nhập tôi viết lách Bàn tay tôi vạch theo mạch chảy thần Ý trong sáng hồn dạt dào cảm xúc Đậu lòng người đồng cảm đã quen thân...
Gió đưa hương bưởi vườn bên Nồng nàn hoa trắng nắng lên gợi mời Hình như trong cánh hoa rơi Có điều ấp ủ nhờ Giời chuyển sang...
Tháng tư bồng bột ngây ngô lạ Chợt nắng chợt mưa chẳng nhớ mùa Như cô gái đang thì mười bẩy Nũng nịu hờn ghen bối rối lòng Tháng tư vội vàng nông nổi lạ...
Nguyệt ấn thiên giang (tiếng Hàn 월인천강 tiếng Hán 月印千江 - nguyệt ấn thiên giang), câu này có nghĩa là mặt trăng phủ ánh sáng của mình lên cả nghìn con sông....
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ....
Cha mẹ nào cũng vậy Tốt đẹp nhất phần con! Với kỳ vọng con phải Vượt bạn! Tiến xa hơn! Rồi thầy, cô, trường, lớp Cũng đua nhau chỉ tiêu! Để thành tích đạt được Phải hơn trước thật nhiều!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!