- Sáng tác mới
Nghe róc rách đâu đây, thoảng ngọn gió Tiên. Cánh đào mỏng rất mềm. Xoay, xoay, một nụ cười vĩnh cửu ... Chốn lâm tuyền, Khe khẽ hát. Nhạc Trời tấu lên rồi, Cõi rất thực, Rất Tiên…...
Chiều vàng nắng đổ Những đám mây tụm tập một góc trời. giữa thinh không loáng thoáng tiếng chim rơi, Rớt vào thẳm xanh, nhỏ thành chiêm chiếp ... Gió bỗng ùa về, nâng kèn dạo nhạc, mây chợt trắng, nở mát trời,...
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Mầm Phượng non mới nhú màu xanh, Hẹn ngày mai hoa đỏ trĩu cành, Gọi tiếng chim trưa hè thánh thót, Gọi cái ngủ ngày đến với bé trong nôi....
Anh viết cho em từ Cao nguyên Tây Bắc, Sáng mờ sương, khăn mây quấn đỉnh đồi. Cái lạnh trên này là xa vắng em ơi, Mình anh trên đồi giữa bốn bề lộng gió....
Ngày đến đánh thức tôi và nước mắt. Không ánh mặt trời Không tiếng chim hót Không gió ngọt lành Không hương hoa thơm. Chỉ mưa ào ạt Tạt cây ngả nghiêng....
Ấy là khi thành phố lên đèn Thềm trăng luênh loang ánh bạc Hương trăng ngọt ngào thơm mát Lấp loáng sao trời lung linh. Sau vòm cây là trong veo tiếng chim Là ô cửa bình yên tiếng cười thơ trẻ...
Quê hương tôi là cánh đồng lúa chín Vàng chân đê tới xa tít chân trời Quê hương tôi là những giọt mồ hôi Đọng trên má, trên vai gầy của mẹ Là tiếng sáo diều vi vút ngọn tre...
Tôi quen chị Lê Phương Liên qua một người bạn, sau này chị gửi tặng cho tôi tập thơ “Độc Thoại Sen” do NXB Hội nhà văn ấn hành vào cuối năm 2019. Tôi còn nhớ trong một lần trò chuyện cùng chị, tôi có nói rằng thơ chị có khuynh hướng của sự hiện đại trong cách tân ngôn ngữ....
Mùa nước lớn làng Thuận Vy thành biển mênh mông làng dưới làng trên về họp chợ tất cả bằng thuyền
Tiếng nói cười ồn ã khúc sông hương trái chín ngọt đôi bờ cỏ thuyền to thuyền nhỏ...
Có tiếng mầm non lách tách dâng lên Ríu rít tiếng chim, tươi vàng sợi nắng Lòng người tĩnh mà hoa thì rất thắm Mùa đang xuân theo phác thảo riêng mình....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Tôi quen Tiến sĩ Bùi Đại Dũng từ cuộc ra mắt sách Văn học của ba Thi nhân nữ trong “Nhóm Văn Búp” tại Khách sạn Dream thành phố Thái Bình vào một ngày Thu, cách đây đã hơn ba năm, gì đó....
Chưa xa đâu những "ngày quá khứ", Em vẫn chưa qua "thời thiếu nữ", Và sông Hồng còn chói sáng ánh sao. Khi chiều buông vẫn "tiếng chim kêu",...
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Nơi Anh đón em về là khoảng trời trong xanh Bên dòng Lạch Tray mênh mang cuồn cuộn chảy Tuổi trẻ của anh đã thuộc về nơi ấy Cùng đồng đội mình viết tiếp những bài ca....
Dặt dìu trong tiếng gió thu Nghe đâu đó tiếng chim gù ngọt hơn. Mây chiều chẳng rõ nguồn cơn Cứ sầm sập, cứ dỗi hờn... mà mưa....
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Vẫn còn hoang hoải tiếng ve Mà sao gió gọi Thu về, lá ơi? Ai dâng hương cốm lên trời? Hai bàn tay chắp những lời thẳm sâu... Thương hoài! Có lỗi gì đâu?...
Mây bông lãng đãng vòm không Heo may ngượng nghịu bâng khuâng ngỏ lời Thả trôi nắng rát đầy vơi Ai người nhắn gửi tơ Giời nhập Thu...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!