- Sáng tác mới
Ngày dần phai trong nắng quái chiều hôm Hoàng hôn ngoái đầu biết mình không còn trẻ Đêm trầm tư khép bờ mi lặng lẽ Để mặc vui buồn gồng gánh những giấc mơ....
Tôi quen Tiến sĩ Bùi Đại Dũng từ cuộc ra mắt sách Văn học của ba Thi nhân nữ trong “Nhóm Văn Búp” tại Khách sạn Dream thành phố Thái Bình vào một ngày Thu, cách đây đã hơn ba năm, gì đó....
Đời già quá Sau lưng chừng già quá Ngày vẫn còn xa lạ với hoàng hôn! Đời trẻ quá Phía trước xem trẻ quá Đêm vốn quen từng mắt lá bình minh…...
Tôi đi về miền nhớ của riêng tôi Tìm bình yên giữa chợ đời hối hả Ngắm bình minh trải lên ngàn mắt lá Hái mặt trời về ru cả mùa thương...
Giữa giao thừa Ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm Run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ Cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào Son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời Ta gặp mẹ cha ta...
William Shakespeare: “Đừng bao giờ đùa giỡn với cảm xúc của người khác, bởi vì bạn có thể giành chiến thắng nhưng hậu quả là bạn chắc chắn sẽ mất đi người đó suốt cuộc đời.”...
Tôi gặp mùa thu trên mặt sông đầy nhịp cầu giống chiếc đòn gánh lớn Nhịp cầu có tự khi nao? phút tôi gặp cầu đã thành nhịp hát tiếng hát có từ cây cầu hay tiếng hát có từ trong tôi trước?...
Đêm mùa đông Nghe gió bấc đi theo mưa phùn Nghe chân mùa thưa dần trên phố vắng Nghe lòng mình tắt nắng Nghe thời gian mênh mang Nghe đêm đông đang loang vào đêm...
Có một mùa hè rực rỡ sắc hoa Nắng chói chang và trời xanh thăm thẳm Đã qua rồi những ngày mưa ảm đạm Dịch bệnh còn nên chẳng thể đi đâu...
Xin gửi lại nơi này những tháng năm qua Với tất cả sự bắt đầu và tiếp nối Bao buồn vui, yêu thương trông đợi Trăn trở, đam mê đều cháy hết mình....
Cầu chúc mọi bình minh Mang cho bạn hy vọng Và mong mọi hoàng hôn Mang cho bạn bình yên...
Nằm giữa lưng chừng trời Nghe mưa phùn gió bấc Vun vút phần phật rơi Cánh nhạn phía chân trời Mùa Đông ở trên cao Rét rạt ràn cao mãi...
Nơi Anh đón em về là khoảng trời trong xanh Bên dòng Lạch Tray mênh mang cuồn cuộn chảy Tuổi trẻ của anh đã thuộc về nơi ấy Cùng đồng đội mình viết tiếp những bài ca....
Đừng nói lời chia tay Để biển buồn đến thế Trận mưa bay nhè nhẹ Hoen bờ mi long lanh Hôm qua biển còn xanh Nụ bình minh ngời sáng còn mỉm cười lơ đãng......
Đã từng đi khắp tây đông Về già mới lại lòng khòng tập đi. Liêu xiêu bước bấc bước chì Vịn giường bám ghế lần đi khắp phòng......
Cơn bão xoáy tràn qua chiều dữ dội đất ngả nghiêng trời ngả nghiêng trời chấn động lớn dồn xô trong giông tố tĩnh tại ư? có thể chỉ lòng người!...
Đuổi ánh bình minh trên mặt nước mơ hồ Hiền hoà sóng hôn ngực trần bãi cát Rặng dừa xanh rì rào rung câu hát Biển du dương ngân khúc nhạc đa tình.......
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Lọc sương sớm Lọc nắng chiều, lọc tối Lọc đêm khuya Lọc gà gáy bình minh Lọc tí tách Lọc người chờ, người đợi Hương cà phê không lọc trắng nổi mình...
Gom hoàng hôn anh xếp vào đáy túi Lốm đốm đêm xen lẫn giữa chiều tà Em là em hay một chút mơ hoa Hồn nhiên nở giữa đời ta tuyệt phẩm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!