- Sáng tác mới
Mỗi lần mở YouTube nghe nhạc, nghe dân ca gã lại nhớ tới Nàng, nhớ bài dân ca quan họ em hát ngày ấy. Nàng không đẹp, có cái miệng hơi hô một chút nhưng eo thon và một đôi mắt đẹp như mắt nước hồ thu đúng như tên Thu Thủy của Nàng....
Gió đi. Lá đổi mùa rồi Thì ra, trời có luật trời … Cũng hay Néo già thì néo đứt dây Trái cây chín ép, trái cây sựợng lòng Người đi đường tối, lòng vòng Thì về ngõ cụt, hẻm cùng thế thôi...
Ta chèo chống con thuyền xưa cũ kỹ Đếm thời gian trên bến vắng mông lung Xuân trẻ trung có chịu ghé thuyền không? Hay né tránh sợ rêu phong lấm áo......
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm......
Con người sống dựa trên một số thứ, trong đó có thói quen và nó là thứ góp phần quan trọng vào việc tạo nên người đó là gì, là ai. Ý thức và hành xử tạo nên con người, vậy nên nghĩ và hành xử thế nào rất quan trọng....
Hình như cái tên con người nhiều lúc đã mặc định cho họ một thế giới, một tính cách khó nhầm lẫn. Mình cứ tủm tỉm hoài với cái tên ấy: Trần Huyền Tâm. Phải chăng Tâm có dây mơ rễ má gì với quan Tư Đồ cùng họ nhà mình là Trần Nguyên Đán?...
Một lần, Đức Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Đức Phật chửi mắng....
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình....
Hôm nay Rằm tháng Giêng. Rằm đầu tiên của năm, thế nên người ta dành cho nó nhiều trọng thị, cúng kiếng, bày biện thịnh soạn. Bởi vậy Việt Nam ta mới có câu ăn tết cả năm không bằng Rằm tháng Giêng....
Gió bên gió, dùng dằng bờ cỏ Mưa tiếp mưa, sũng lối cò về Dòng sông nhỏ, cây cầu cũng nhỏ Nơi mẹ nằm, nấm cỏ, triền đê. Con thắp nhang trong nỗi tái tê Mẹ ở đâu giữa mênh mông hư ảo?...
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm....
Gần đây, Bùi Thị Biên Linh không còn là tên xa lạ trên văn đàn cả nước nói chung và Bình Phước nói riêng. Và lần này, đọc Ký sự Bầu trời có nhiều vì sao do Nhà Xuất Bản Văn học mới phát hành độc giả cảm nhận rõ hơn về nội lực văn chương mạnh mẽ,...
Ngọn lửa đèn dầu nhỏ Trỏ thẳng lên trời xanh Chỉ ra những bất bình Giục hóa công dừng lại Một ngàn lần: sửa nhanh! Mới trổ ngọn lửa xanh Khi già thành lửa đỏ...
Trong cuộc sống có thời điểm mà chúng ta lâm vào ngưỡng thấp nhất của cuộc đời, có thể sẽ gặp phải một số sự khinh thường vô duyên vô cớ. Khi chúng ta ở vào giây phút khó khăn cùng cực nhất của cuộc đời, có thể gặp phải sự chà đạp nhân phẩm của người đời. Phản kháng lại một cách gay gắt là bản năng......
Lão Tử nói rằng một người đức hạnh có thể hoàn thiện và dung hợp với “Đại Đạo” bởi vì khuôn mẫu của đức hạnh chính là “Đạo”. Lão Tử còn nói rằng nguyên do sông và biển mênh mông sâu thẳm là bởi chúng ở vị trí thấp nhất để tiếp nhận lấy nước từ từng nhánh sông khe suối nhỏ bé....
Sau bao ngày đắn đo, tôi quyết định thu xếp việc trường, việc lớp, việc gia đình để trở về Hà Nội theo học khóa bồi dưỡng viết Văn do hội Nhà văn Việt Nam tổ chức....
Cá là một là một loài động vật mà ai cũng biết rằng hầu hết chúng chỉ có thể sống được trong nước và thở bằng mang. Rồng là một loài vật truyền thuyết mà dường như chúng có thể sống được bất cứ nơi nào, dù là trên không, dưới nước, thậm chí trong đất....
Đức Ban là một tên tuổi trong làng văn Xứ Nghệ nhưng do xa nhà từ rất sớm, nên phải đến những năm đầu tái lập tỉnh, tôi mới có dịp diện kiến anh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!