- Sáng tác mới
Một con tàu đang lênh đênh trên biển thì gặp bão to và bị đắm. Chỉ có hai trong số những thủy thủ trên tàu đủ sức bơi đến một hòn đảo gần đó. Họ sống sót nhưng không biết làm gì để sinh tồn nên quyết định cầu nguyện....
Ngày 08/5 tại Hàn Quốc là Ngày của Cha Mẹ Tùy từng nước, có nơi chia ngày của Cha, ngày của Mẹ riêng. Thời gian cũng không giống nhau. Ở Mỹ thì lấy ngày Chủ nhật lần thứ hai của tháng Năm làm ngày của Mẹ...
Sông Quảng Trị, con sông nào cũng ngắn Bến Hải, Cánh Hòm, Vĩnh Định , Sa Lung Cam Lộ, Ba Lòng, Ô Lâu, Thạch Hãn Nghiêng về đông qua Cửa Việt, Cửa Tùng...
Khi sinh con, hươu mẹ Luôn đứng, không hề nằm Từ độ cao đáng kể Hươu con rơi thương tâm! Mỗi cử chỉ âu yếm Liếm sạch máu, sạch nhau Tiếp đến mẹ "âu yếm" Bằng cú hích thật đau!...
Tháng 5 ơi, chưa ngời môi phượng đỏ Trời ấm dần, nắng chưa cháy làn da Chú ve non vẫn cuộn tròn dưới cỏ Vội gì đâu mà thoát xác cho già?...
Em không nhớ anh nữa Tất cả tại mùa xuân Nói nhớ mà không nhớ Bảo thương mà không thương Em không chờ anh nữa Lỗi trời chim én bay...
Người xưa xem trọng tu dưỡng đạo đức, lấy thành tín là nội dung tu dưỡng căn bản nhất trong tư cách đạo đức, cũng như quy phạm đạo đức căn bản nhất là: tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ....
Nếu một người ích kỷ và có tâm tranh đấu mạnh mẽ hay đố kỵ, thì rất dễ có kẻ thù. Khi người đó nhận ra rằng mình có quá nhiều kẻ thù thì sẽ không biết cách chuyển hóa một kẻ thù thành người bạn....
Sáng đến Sa Pa mùa sương khói Vốc một nắm mây dưới chân người Tung lên trời trắng mờ hơi nước Nhặt cái lạnh rơi xuống chơi vơi...
Rõ ràng một biển nước Không đánh đắm nổi tàu Trừ phi để nước đó Lọt vào trong con tàu Cũng tương tự như vậy Tiêu cực trên đời này...
Vào một ngày chủ nhật của năm 1880 tại tiểu bang Pennsylvania nước Mỹ, một cô gái nhỏ với dáng vẻ thất vọng đứng gần cửa ra vào của nhà thờ, nơi cô bị đẩy ra vì trong đó đã quá đông, cô không thể tham dự lớp học chủ nhật của nhà thờ....
Làm thế nào để trở thành một người có nội tâm phong phú? Thực ra điều huyền diệu lại nằm ở chỗ không ngờ, đó là hai từ “đơn giản”, bởi tận cùng của sự đơn giản chính là trí tuệ....
Ngồi trên đồi hoa, ngắm cánh hoa Sắc đẹp dường vậy, ở đâu ra Hỡi ôi hoa đẹp, hoa kiều diễm Thật một ngày vui, một ngày lành Nghĩ nay chàng đến, lòng xuyến xao...
Em nói em yêu trời mưa Nhưng ô lại mở lúc vừa chợt rơi Em nói em thích mặt trời Lại tìm bóng mát khi ngời nắng lên Em nói yêu ngọn gió hiền...
Trước hết, khái niệm “cổ” là tất cả những gì đã thuộc về quá khứ xa xưa. Tuỳ theo mức độ xa xưa đến đâu, mà người ta chia ra làm: Cổ, trung cổ, viễn cổ hay thái cổ. Mà thái cổ là xa xưa nhất....
“Vua chơi Lan. Quan chơi Trà” Câu ca xưa, mấy ai mà …đã nghe Giữa trời. Giữa núi. Ngàn khe Hoa như ngàn cúc đơm ve áo rừng...
Nhện buồn giăng một sợi tơ Thẫn thờ day dứt giữa bờ lá xanh Hoàng hôn cho nắng mong manh Chờ khi đêm xuống mà thành hư vô...
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Đôi khi điều tốt nhất Có thể làm đó là: Bạn mím chặt cái miệng Và mở tròn mắt ra Thường thì mọi sự thật Sau cùng mới lộ ra......
Có nỗi buồn... Không dám gọi thành tên Không thể gào lên Cho lòng vợi bớt. Có nỗi buồn... Không thể tâm tình, thở than Cho người thân, bạn bè chia sớt. Chỉ âm thầm Lặng lẽ nuốt vào trong...! Có nỗi buồn... Không thể đếm đong...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!