- Sáng tác mới
Chiều nay trời vẫn dầm dề Sen không nở được tiếng ve thì thầm Phượng buồn đứng đó trầm ngâm màu hoa nhợt nhạt ướt đầm trong mưa...
Mỗi lần từ trường đại học về quê, tôi vẫn được mẹ nấu cho ăn những món ăn dân dã nhưng có lẽ tới tận bây giờ hương vị đồng quê của các món ăn thấm đẫm mồ hôi công sức của bố của mẹ...
Yêu quá Biển ơi con đã về hòa vào muôn sóng hóa đam mê Con như hạt cát trong lòng Biển óng ánh ban mai vẹn ước thề...
Tôi đã đến cầu Mường Thanh, đồi A Một; Tôi đã đứng bên nóc hầm Đờ Cát; Tôi đã nghe trong nghĩa trang gió hát Tướng Giáp ở Mường Păng đã về trấn Vũng Chùa! Điện Biên Phủ 1954 hay Sài Gòn 1975 đều vậy...
Nếu mưa biết đất cần mưa thế thì mưa đã vênh mặt lên rồi Nếu bảo cuộc đời là dâu bể thì giàu nghèo cũng chỉ thế thôi...
Tháng Năm vừa sang Hè đã về trong lửa Xuân nấn ná chút gì Mà mắt ai trong? Tầm tã, Mưa đã về tầm tã Mùa mưa nay không chuyển vận theo mùa......
Quắt queo khô nỏ núi rừng Cong vênh đen sạm cung đường tháng Ba Lũ ong mỏi cánh tìm hoa Trời xanh bốc cháy nắng pha lửa hồng!...
Gọi là cũ bởi chẳng còn bến nữa Con đò xưa ngược năm tháng xa rời Mái chèo gác vào tận cùng vời vợi Tiếng ơi đò nín lặng dưới dòng trôi Cứ ngỡ là rong ruổi hết đầy vơi...
Ước gì có được một chiều Về ăn cơm với mẹ yêu một lần Cá khô, muối đỗ, dưa cần Với canh mẹ nấu một lần nữa thôi Bao năm bươn chải với đời Tóc con đã bạc, ngày trôi cuối ngày...
Tôi là một trong những người con xa quê của mảnh đất ven sông Hồng này, nơi đây đã sinh ra và sống trọn một tuổi thơ trước khi hòa vào dòng đời thoát ly đi đến mọi miền đất nước....
Lộc nõn về trên cây, Muốn với tay hái lấy, Sợ gió Xuân đau lòng, Lá sao non lạ vậy? Hái lộc ngày đầu năm, Như bản năng xưa nay. Cành lá nõn lẩy bẩy, Phút nín lặng trên cao......
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm, Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng......
Giao thừa đến nhịp chuông đã điểm Em hái lộc về xuân biếc trên tay Gió ngậy thơm gà xôi, miến mọc Rượu nếp đầy ly sóng sánh dâng Chúc mừng mẹ cha anh em bè bạn...
Cuối năm Hà Thành yên ắng lạ Mỗi mình em lang thang tìm gió Hoa thược dược tròn xoe như muốn hỏi Đông đã về sao nắng chẳng hanh hao? Sóng cũng nghẹn ngào điều chi chẳng rõ...
Tết xôn xao Xuân đã về bên cửa Hoa tỏa muôn đường Lưu ly trắng tinh khôi. Bếp nhà ai Giấu đau buồn sau làn khói mỏng Quá khứ trọn năm gói nẹp bánh chưng xanh...
Tạt vào bên vệ đường, Mưa cũng vừa sập đến. Hạt hạt xiên hổn hển, Bay xéo vào mái hiên ... Hai tuần nữa là Tết, Sài Gòn đang mùa khô....
Con đường ấy ngày xưa ta đã bước Cũn cỡn như chú cún con thơ dại ven đường Cầm tay ngoại, lâu lâu dừng một bước Ngoai ngoái bóng chiều, chút bụi, dấu chân son... Con đường ấy choãi dần lên ngọn núi chon von...
Có phải mùa đông đã xa ngoài cửa sổ Xuân đã về búp sắp nhú trên cây Có phải ngoài kia mưa lất phất bay Gió nhè nhẹ đã mơn man cành lá Không không phải… vẫn là đông buốt giá...
Con biết đến Bài ca hy vọng khi còn rất bé, từ mẹ .“Từng đôi chim bay đi, tiếng ca rộn ràng. Cánh chim xao xuyến gió mùa xuân…”. Bài hát yêu thích mẹ cất lên, cứ dặt dìu, trong trẻo, tươi sáng như thế....
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!