- Sáng tác mới
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Chiều ướp hương, buổi chiều cơm mới Bát mắm tép chưng, lát khế chua vàng Con chạch kho tương, con rô rán vội Ngồng cải luộc nhừ, thơm một nét quê hương....
Chiều rồi trên cánh đồng xa Mẹ còn mải gặt, sương pha trắng đồng Thân lúa gày nặng trĩu bông Như lưng còng mẹ in trong ráng chiều Cơm tôi ăn vị đậm nhiều Thấm mồ hôi mẹ bao nhiêu tháng ngày...
Cây bàng trong vườn trẻ Vòm lá xanh xoè ô Cái nắng lúc ban trưa Thường chui vào đó ngủ. Cây bàng trong vườn trẻ Chứa bao lời ru êm Buổi trưa chăm cái ngủ Cây hát lời của đêm....
Mẹ từ ngoài vườn về Hương cau đầy mái tóc Tần ngần tay con nhặt Hoa cau vương mái đầu Bà kể chuyện dưới trăng Hương cau thơm lời nói Miếng trầu như ấm lại Trong câu chuyện ngày xưa...
Tôi may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sen ở Vườn Vua - Phú Thọ (theo lời mời ân tình của gia đình một người bạn thời thơ ấu hiện nay rất thành đạt ở Thủ đô Hà Nội) vào những ngày đầu tháng 7/2018 khi tôi từ miền Nam ra....
Tháng Tư gió hát khúc hè Tháng Năm nắng dắt ta về thăm quê Tháng Sáu sấm gọi mưa về Tháng Bảy dâng nước ngập đê đầu làng Tháng Tám cơn lũ dềnh dàng Vội vàng thúng mẹt, vội vàng đôi quang...
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Thơ Đường là toàn bộ thơ ca đời Đường được các nhà thơ người Trung Quốc sáng tác trong khoảng từ thế kỉ 7 - 10 (618 - 907). Các sáng tác của hàng nghìn nhà thơ đời Đường được bảo tồn trong cuốn “Toàn Đường thi” gồm khoảng 5000 bài....
Hà Nội đông về gió bấc lạnh căm căm Những con phố ngập lá bàng rụng đỏ Có mưa phùn bay bay cùng với gió Nhìn sóng Tây hồ thương làng lúa làng hoa...
Em gửi cho anh làn gió chuyển mùa Ngày đầu đông gió bấc, lạnh se môi Cùng bao nhung nhớ, giận hờn bối rối Đông đã về rồi, anh biết không?...
Chiến tranh đã lùi sâu vào dĩ vãng. Trong phút yên bình hôm nay, không biết có ai, còn ai nhớ lại hay biết được những tháng năm khốc liệt, những đêm mòn chờ đợi với nước mắt, niềm tin, nỗi nhớ thương của những người đàn bà đi qua cuộc chiến...
Cuối 1983, tại quán sách trước cửa Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, trên đường Nguyễn Trãi, tôi đã mua một tập thơ trong đó có một bài thơ đã đi theo tôi suốt cuộc đời. Đó là bài Vé đi tuổi thơ trong tập thơ Phép lạ hàng ngày của nhà thơ Nga Robert Rozhestvenski do NXB Tác phẩm mới ấn hành...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!