- Sáng tác mới
Yêu quá Biển ơi con đã về hòa vào muôn sóng hóa đam mê Con như hạt cát trong lòng Biển óng ánh ban mai vẹn ước thề...
Em đắm mê Chỉ một người Nóng hơn lò sưởi Nụ cười hiền khô Yêu em Yêu cả trong mơ Ngủ chung Với nỗi thẫn thờ của em...
Tôi xin lấy một câu tác giả tự bạch trong cuốn sách “Trần Viết Bính, Tác giả - tác phẩm” để mở đầu cho bài viết của mình: “Tổng tập này có 236 ca khúc, mỗi bài hát đều dính đến một phần đời tôi đã sống, một phần đời tôi đã yêu”...
Nhà có hai anh em. Lần ba uống rượu say, chơi trong đám bài, cãi lộn, bị người ta đấm một quả vào mặt, ngã vật vào tường, ai cũng tưởng con bạc ngủ. Đám bạc tan nghe người ta kêu, má kêu xích lô đến đón....
Những người yêu thơ, nhiều người biết đến thi nhân dị nhân Văn Thùy. Quê ông ở Hưng Yên nhưng vì say thơ, ông trôi dạt bất cứ phương nào, miễn là được dãi bày niềm đam mê của mình...
Anh đừng ghen với những người đàn ông trong thơ em Chẳng biết họ có thật không hay chỉ là hư ảo Mượn cảm xúc, em xuôi ngược qua mùa dông bão Thơ dịu dàng, em yêu họ đắm say....
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Bạn tôi đam mê phong thủy Suốt ngày Thế đá, thế cây Thế đất, thế nhà. Tôi quan tâm thế sự Thường nghĩ về thế nước, lòng dân Nhân quả ở đời Dâu bể, trầm luân....
Thành kính và đam mê Trước Chúa Con chiên xưng tội Để được Người Tha thứ Bao lầm lỗi Rồi nhận phước lành Thánh thiện Người ban...
Hãy từng ngày con sống để vì nhau Nắng sẽ xanh nồng nàn trên búp lá Hoa vẫn nở dùng dằng mùa đã cạn Và quả thì tha thiết ngọt cho môi Cha đã đi quá nửa cuộc đời Bàn chân lấm yêu đương, con tim từng ướt nhịp...
Em đã từng giấu anh vào chồi biếc Bao non tơ em cố gắng dịu dàng Em mùa hạ cồn cào rực lửa Vẫn thẹn thùng khi mỗi độ hè sang Phòng dạy của em qua ô cửa kính...
Ta mời buổi bình minh ly cà phê sáng nhé gió dẩu môi hôn vầng dương nhè nhẹ nắng đa tình ngái ngủ vọng hương đêm nụ tương tư mà ta muốn tặng em đang lướt thướt phơi tóc mềm cho nắng...
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Ba trăm sáu lăm ngày qua Chẳng biết mình sống hay là vẫn chưa? Du lịch quả là lưa thưa Chưa kịp hò hẹn, đã vừa hết năm Đồng hồ đếm ngược thời gian...
Viết cho tôi tuổi ngấp nghé năm mươi Tóc rụng, mắt trũng, làn da nám đốm Viết cho tôi, những buổi chiều tắt nắng Phố lên đèn, inh ỏi khói còi xe...
Em mệt rồi, muốn tìm bờ vai dựa Tấm lưng trần vợi bớt cô đơn Em mệt rồi, không muốn nghĩ thiệt hơn Đời vô thường, sống yêu thương còn chưa đủ Em mệt rồi, đêm dài em muốn ngủ...
Ở bên người tử tế Ánh sáng tràn nội tâm Ở cạnh người chăm chỉ Kỷ luật được nâng tầm. Bạn với người ưu tú Mới có thể tiến xa Người từ bi đức độ Tích phúc lộc thuận hoà....
Nét dịu dàng duyên dáng thanh tao Như sao sáng giữa muôn vàn tinh tú Đất quê nhà sinh em sao xinh thế Cùng giỏi giang đầy ước vọng đam mê....
Bảo nhau mượn Bút của Thời Xưa Để viết thơ mùa đông Hà Nội Hàng lộc vừng đang kỳ thay áo mới Tháp Rùa lung linh soi bóng mặt hồ Mới đầu đông cái lạnh chỉ se se...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!