- Sáng tác mới
Đáng thương chăng - con Phù Du Sáng sinh, chiều liền hết kiếp Nó tin làm gì có đêm Đời cứ vui cười múa hát Hay đáng thương - con Đom Đóm Mang đèn suốt cả cuộc đời...
Tôi trở về đây theo nhịp nắng đưa Khói tóc bay cay mắt người xa xứ Dòng sông lặng ôm bóng cầu tư lự Con đường làng líu ríu bước chân quen....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 형설지공 (螢雪之功 - huỳnh tuyết chi công). Ở đây, huỳnh - đom đóm, tuyết - tuyết, chi - của, công - công sức. Câu này có nghĩa là đạt được công quả sau thời gian khó khăn dùi mài kinh sách bằng ánh sáng của đom đóm và tuyết...
Em bỏ đi vô cớ Chiều chợt tắt nắng rồi Ngõ sâu hun hút gió Soi gì đom đóm ơi…...
Ngày xưa mỗi hoàng hôn Dạo trên triền đồi vắng Trời chiều dìu dịu nắng Hương cỏ thoang thoảng bay Sương lam rặng núi xa Bao phủ dần làng xóm Còn một vài sợi khói Lửng lơ lẫn vào mây...
Chúng mình đưa nhau về quê Khúc sông thương như lời hát Bạn cũ, ngày tụ trường hội lớp Tiếng cười đầy ắp dòng sông. Lung linh bờ mây tím hồng Sóng sánh con thuyền rời bến...
Nó vừa nói vừa chỉ cho chúng tôi thấy rõ những chùm hoa trắng ẩn trong màu xanh của lá. Thỉnh thoảng, những cánh hoa nhỏ theo gió nhảy dù xuống vỉa hè, rơi cả vào đầu, vào vai chúng tôi. Tôi ngây người trước mùi thơm đầy quyến rũ ấy, rồi bảo các bạn...
Hội làng mở tiết Thanh minh Đồng xa heo hút một mình Mẹ thôi Vơ vài khóm cỏ vãi rơi Sao lâu mấy chục năm trời chưa xong ?...
Mình đang ấp ủ viết về tiếng gọi "đò ơi" ở quê nhà với tâm trạng của một người lữ khách, rồi tâm trạng của người có nhà ven sông và cả tâm trạng của một anh lái đò khi đã có những ngày tháng làm anh lái đò thực sự ngay bến sông quê. Nhưng ký ức về con sông Ngàn Phố sao mà bộn bề đến vậy....
… Nói về chuyện học hành của tôi và các anh chị em trong nhà thời thơ bé, mà không nói về bố tôi, thì đó là một thiếu sót lớn. Bởi hơn ai hết, ông là người ý thức rõ rệt, đầy đủ nhất về chuyện học hành của con cái....
Mưa xuân rây bụi la đà Vòm cây hay tóc người già nhuốm sương Dừng chân nơi ngã ba đường Về em lại lạc về phương mưa phùn…...
Đọc “Giọt nắng vô thường” của Trần Huyền Tâm, một trong những tác giả thành đạt của nhóm các em thiếu nhi đã từng được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình phát hiện, bồi dưỡng ươm trồng mầm tài năng văn học từ nhiều thập niên trước, tôi có cảm giác lòng hết sức thư thái an nhiên...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!