- Sáng tác mới
Người như chiều nắng quái Giữa một ngày bão giông Bão tan rồi nắng mãi Tinh nghịch đùa với mây Bên nhau từ ngày ấy Lá rụng đã bao mùa Mà sao ta vẫn thấy...
Năm đã hết về quê ăn thương nhớ Món quê nhà no con mắt đói quê Ăn chiều đông mẹ hằng đợi ta về Cha đốt rấm khói lam chùng gió bấc Ăn hơi ấm...
Nửa còn đâu đó chút đông Trong mong manh gió, trong không rõ ràng Nửa mùa xuân đã ngập tràn Trước hiên hoa đỏ đơm ngàn cành non...
Đom đóm đi học Đốt đèn sau lưng Đứa cao đứa thấp Sáng trưng một vùng Gió to lạ lùng Mà đèn không tắt...
Bên hè mấy hạt ngô rơi Cả làng Kiến đến nhiều ơi là nhiều Kiến thì bé tẻo tèo teo Ngô như quả núi cao kều biết đi...
Ngày cuối năm thoáng rét ngọt năm nào, Cái năm ấy không có tên, Không định tuổi. Cái năm ấy, dừng chân bên suối, Yên ắng sao nghe rõ tiếng chim gù.......
Vọng rừng tiếng khạp by ly Ún ơi thức dậy mà đi hội Mường, Váy khô lẻn trốn khỏi rương Cạp hoa hong nắng ấm mường Mai Châu...
Gió không có cánh Mà bay vù vù Tay gió đâu nhỉ Mà cành tre đu Gió biết lau khô Cả bờ tường ướt Gió biết chở nước...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Toán và tôi là hai thành viên nhóm Búp Trên Cành có khá nhiều điểm tương đồng khiến cho chúng tôi có tình cảm thật thân thương, dễ đồng cảm cùng nhau trong văn chương cũng như cuộc sống....
Thịt thì nên để tự tan đá trong ngăn lạnh; cá và ngao sò thì nên ngâm nước để tan đá; rau củ thì nên cứ thế cho nồi mà nấu không cần rã đông....
Cuộc đời như nước chảy mây trôi, chẳng ai quản được việc của thiên hạ, cũng chẳng quản được việc của ông Trời, chi bằng chỉ quản bản thân mình....
Nhớ thật nhiều, xóm nhỏ thân thương. Nơi lưu giữ tuổi thơ đẹp nhất. Nơi tôi có mẹ hiền chở che, ôm ấp. Nơi ươm mầm, chắp cánh ước mơ xa....
Tôi yêu Chúa Cho dù tôi ngoại đạo Song tôi tin Có Chúa ở trên trời Tôi yêu Chúa Kể từ khi em nói Tôi mang hình của Chúa Tức Tình Yêu...
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng nắng óng ả long lanh......
Tôi quen chị Trần Huyền Tâm gần hai năm, qua một người bạn facebook. Có thể nói, tôi là “con mọt” đọc thơ chị. Trao đổi tin nhắn qua lại, biết tôi thích đọc thơ, chị gửi tặng tôi mấy tập thơ của chị và giới thiệu tôi với mạng văn chương Nhà Búp (nhabup.vn). Từ khi có được mấy tập thơ chị tặng và......
Lần đầu gặp nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tôi ngỡ mình đã quen chị từ lâu. Chị dịu dàng, đằm thắm, khi nhoẻn cười, cả không gian chung quanh như bừng sáng. Ở chị, tố chất của một nhà ngoại giao kỳ cựu có thừa...
Có một ngày nào mình rời Tam Giới, Ngoài cõi Ngân Hà căng mắt kiếm tìm, Một nguyên tử li ti, Le lói chút bình minh... Cả hệ Mặt Trời sao thảm thê đến vậy? Trái Đất kia cứ quay tít vô hồi,...
Chợ vùng tháng họp sáu phiên Mỵ gặp tiếng sáo kết duyên Châu Trần Gà rừng một gáy điểm canh Lù cở, váy, áo mới dành đi đi nương Rẽ cây xuống núi mờ sương thơm rừng sa mộc ướp hương váy màu...
Ai bấm công tắc Mà gió tắt rồi Ai che đâu nhỉ Trời ngừng mưa rơi Hay là gió ơi Mây không về nữa Hay là mưa ơi Trời hừng ráng đỏ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!