- Sáng tác mới
Con về với cánh đồng quê thơm mùi rạ mới Để thấy con đò quẫy chèo khua nước sớm khuya Con về với ruộng đồng sớm nắng chiều mưa Nhớ gánh lúa ngày xưa, trĩu oằn vai mẹ Nhớ suối tóc dài mẹ chở che con từ tấm bé...
Những người đầu tiên có công xây dựng nên một nhà nước được phong là KHAI QUỐC CÔNG THẦN. Những người đầu tiên đóng góp công sức xây dựng một nhà trường thì được gọi là KHAI TRƯỜNG CÔNG THẦN....
Nghe nói đã nhiều rồi. Chứng kiến đã nhiều rồi. Nhưng không phải ai cũng biết con đường đi tới tương lai chính là con đường tu sửa bản thân để trở về bản ngã chân chính của mình. Đó là việc con người ta cần phải làm từ bao nghìn năm nay. Và cũng không phải ai cũng biết cần phải làm gì để bắt đầu......
Người nói bỗ bã thường là người ôm sân hận trong lòng. Người có thói quen tiêu cực về ngôn từ thường là người luôn có tâm e ngại. Người thích nói phóng đại là bởi họ tự ti trong lòng. Người thích nói lời cao ngạo bởi họ luôn cảm thấy lòng bất an....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 형설지공 (螢雪之功 - huỳnh tuyết chi công). Ở đây, huỳnh - đom đóm, tuyết - tuyết, chi - của, công - công sức. Câu này có nghĩa là đạt được công quả sau thời gian khó khăn dùi mài kinh sách bằng ánh sáng của đom đóm và tuyết...
Ở đời ai cũng có lúc phải đối mặt với khó khăn, đôi khi vì túng quẫn mà phạm việc không nên làm. Hãy biết tha thứ, cho nhau một cơ hội, từ bi sẽ thức tỉnh trái tim triệu con người....
Khi tôi còn nhỏ, mẹ dạy rằng cần phải uốn lưỡi bảy lần trước khi nói; phải dành những lời tốt đẹp cho nhau, để con người được gần nhau hơn, vừa ý nhau hơn. Lớn lên, chăm đọc hơn, tôi biết đến nhiều câu ca dao nói về tài ăn nói, rồi nhắc nhở nhau khi nói phải lựa lời, cân nhắc ý tứ,...
Mọi mối quan hệ đều có khởi đầu và thường là tốt đẹp. Và cũng có nhiều mối quan hệ vốn đẹp đó bị tan vỡ vì nhiều lý do. Thực ra, nhiều đổ vỡ đó đã có thể được cứu nếu chỉ cần một bên chìa tay. Chỉ là không ai chìa thôi....
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời. Mỗi bài thơ giống như một bài toán ngắn gọn nhằm giải đáp một vấn đề xã hội nào đó....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 망언다사 (妄言多謝 - vọng ngôn đa tạ). Ở đây, vọng - xằng bậy, ngôn - lời, đa - nhiều, tạ - tạ lỗi. Nghĩa câu này là xin lỗi nhiều về những lời xằng bậy....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 박주산채 (薄酒山菜 - bạc tửu sơn thái). Ở đây, bạc - nhạt, tửu - rượu, sơn - núi, thái - rau. Câu này có nghĩa là rượu nhạt, rau rừng (맛이 변변하지 못한 술과 산나물)....
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Khoác bộ cánh mới lên người, không hiểu sao ta lại có cảm giác vừa hơi ngượng ngùng nhưng pha lẫn sự hãnh diện. Mặc áo mới, ánh sáng của giấc mơ xưa lại trở về, trong sáng, ấm áp và rõ ràng. Thế nhưng áo là thứ càng mặc càng cũ càng sờn, càng bạc sau từng lần giặt, và theo đó, ánh sáng giấc mơ của......
Chiều còn quanh quẩn đâu đây Để tia nắng quái cuối ngày phân vân. Mới xa ngày nửa bước chân Mà chiều đã thấy bần thần khôn nguôi. Để xanh vương tím mắt trời Để mây bông cánh giữa chơi vơi màu....
Để rồi, vào khoảnh khắc tinh mơ của một buổi sáng mát lành, mình được ngồi giữa một đầm sen mênh mang ngan ngát hương đưa. Thấy mình như vừa đi qua một giọt sương trong veo. Như vừa đi qua một cơn mưa ấm nồng. Như vừa đi qua một khoảng trời đắm xanh đáy nước....
Cũng mười sáu tuổi, chị có vẻ lớn sớm hơn tôi, người dỏng cao, thân hình chị phát triển cân đối, phổng phao, đầy đặn và tròn lẳn là nét đầu tiên ai nhìn thấy dù thoáng qua đều đưa ra nhận xét về chị như vậy....
Mọi mối quan hệ đều có khởi đầu và thường là tốt đẹp. Và cũng có nhiều mối quan hệ vốn đẹp đó bị tan vỡ vì nhiều lý do. Thực ra, nhiều đổ vỡ đó đã có thể được cứu nếu chỉ cần một bên chìa tay. Chỉ là không ai chìa thôi....
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Ông Thếnh ngồi thở sâu và nhẹ. Đôi mắt lơ đãng nhìn vành trăng đang đung đưa trên ngọn tre đầu ngõ. “Đêm bớt lạnh. Nhưng da trời bỗng nhiên xanh, cao vọi, cữ này, mai có khi sẽ nắng lên cơ đấy ...”. Ông Thếnh nói bâng quơ như cố ý làm thân. Vợ ông lặng im, không bắt chuyện. Bà còn giận, hay đang......
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!