- Sáng tác mới
Ông Thếnh ngồi thở sâu và nhẹ. Đôi mắt lơ đãng nhìn vành trăng đang đung đưa trên ngọn tre đầu ngõ. “Đêm bớt lạnh. Nhưng da trời bỗng nhiên xanh, cao vọi, cữ này, mai có khi sẽ nắng lên cơ đấy ...”. Ông Thếnh nói bâng quơ như cố ý làm thân. Vợ ông lặng im, không bắt chuyện. Bà còn giận, hay đang......
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Trẻ con thì biết gì. Câu này nhiều người lớn chúng ta hay nói. Nhưng trên thực tế thì chúng hiểu hết, biết hết. Chỉ là người lớn không để ý, không biết đó thôi....
Nhắc đến Đồng Tháp Mười, người ta thường nghĩ ngay đến loài hoa gần như là biểu tượng, là nét đặc trưng của vùng đất này: Hoa Sen. Có lẽ, không nơi nào dễ dàng bắt gặp được hoa Sen như ở đây. Cây Sen mọc trong ao, hồ, trong cả ruộng lúa hay cặp những bờ kênh, cứ nơi nào có nước lấp xấp là......
Nắng chờ ai mà bước về bịn rịn Để chiều lơi tím rịm dáng em ngồi Vầng Bạch Vân vẩn trắng lưng trời Mây ngàn năm chùng chình cánh gió....
Đêm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một trong những người thầy đáng kính của mình. Đó là thầy Phan Xuân Hạn, người Nghệ Tĩnh. Rất tiếc, tôi không biết địa chỉ cụ thể của thầy và bây giờ thầy sống ra sao....
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Thế là thêm một người thân nữa của tôi đi về cõi vĩnh hằng. Trong đời người, tính cả quan hệ gia tộc và những giao tiếp xã hội, ta quen biết bao người. Trong vô vàn mối quan hệ ấy ta có được mấy người thân? Ông đối với tôi là một người thân, và tôi gọi ông bằng chú....
Tâm là chủ-đạo, vạn sự đều do Tâm. Nghiệp tốt, xấu được tạo cũng bởi Tâm. Giá-trị đích-thực của 01 con người là ở Tâm không phải ở Tài. “Tài” là Tài-năng, Tài-sản. Có Tài mà ko có Tâm, rất nguy-hiểm!...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 전화위복(轉禍爲福 - chuyển họa vi phúc). Ở đây, chuyển - biến thành, họa - họa, vi - làm, phúc - phúc. Nghĩa câu này là biến cái tai họa thành cái phúc....
Em nhặt từ trong đêm sâu Đôi tiếng thở dài nghẹn đắng Em nhặt từ trong xa vắng Nỉ non tiếng dế héo mòn. Trăng treo một trái mõm mòm Vầng trăng một thời con gái Vầng trăng đêm dài tê tái Mỏi mòn ánh mắt bờ môi...
Thơm vàng từ nhụy thơm ra Thơm trong vắt nước thơm qua đất bùn Thơm xanh lên mặt lá tròn Thơm trắng dọc ngó ngọt ngon cho đời......
... Hè năm ấy, thi tốt nghiệp cấp II xong, tôi được bố mẹ cho ra Quảng Ninh thăm anh Lê Bính, lúc đó đang công tác ở Đoàn địa chất Thủy văn 2H Tràng Bạch, Đông Triều. Mẹ chuẩn bị cho nửa ký lạc rang, vài ký khoai tây và hai chú gà giò to hơn vốc tay, để làm quà cho anh và bè bạn....
… Nói về chuyện học hành của tôi và các anh chị em trong nhà thời thơ bé, mà không nói về bố tôi, thì đó là một thiếu sót lớn. Bởi hơn ai hết, ông là người ý thức rõ rệt, đầy đủ nhất về chuyện học hành của con cái....
… Trên đời này, dù là thánh nhân hay kẻ bất cơ, không ai có thể chọn được tổ quốc, quê hương, dòng họ, cha mẹ và ngày sinh tháng đẻ của mình. Đêm nay, nằm thao thức miên man không ngủ được. Trên đất khách quê người nơi xứ tuyết, ta bồi hồi nhớ về quê hương, về những kỷ niệm ấu thơ nơi làng quê thôn......
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Cổ nhân có câu: hết thảy thiện ác trên thế gian này đều không thoát ra khỏi sự an bài của Thần Phật, nhân quả. Con người một khi không tin Thần Phật, không còn biết sợ nhân quả, điều gì cũng dám làm thì hậu quả sẽ thật đáng buồn! Thần Phật là từ bi nhưng cũng rất tôn nghiêm!...
Với thơ, với mỗi người cầm bút sáng tác, đi và đến là hai đầu của mỗi cuộc hành trình. Từ cái tôi đến cái ta, hay từ thế giới quanh mình được quay về độc thoại. Chân trời ra đi, neo đậu và tìm ra gương mặt mình như thế, điều ấy đâu phải dễ?...
Nếu ta muốn giúp người bị tự kỷ, có lẽ, ngoài quyên góp tiền bạc, ngoài huy động các chương trình thiện nguyện...thì việc không kém quan trọng là chúng ta phải hiểu về chứng bệnh này. Có vậy, sự giúp đỡ mới hiệu quả....
Tôi muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện có thật…Một ngày kia, căn bệnh ung thư quái ác đã cướp mất sinh mệnh của một chàng trai trẻ. Bạn bè anh, những người thân yêu của anh điều tiếc thương anh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!