- Sáng tác mới
Trong cuộc sống có được người bạn tri kỷ mới thật là trân quý! Tri kỷ cũng như một thứ tình cảm ấm áp không lời, một thứ đồng hành giản dị nhưng quý báu vô ngần....
Không phải Đức Phật đạt toàn giác sau 49 ngày ngồi gốc cây bồ đề. Sau lần giác ngộ ban đầu ấy, Đức Thích Ca luôn tự đề cao giác ngộ bản thân qua mỗi ngày. Ngày hôm nay giác ngộ rồi lại thấy điều giác ngộ hôm qua là chưa đúng, chưa đủ....
Nửa đêm một chén một ngồi, Một mình bó gối... một tôi một trà. Triệu sao triệu triệu thiên hà, Vẫn là một nửa vẫn là nửa thôi....
Thoáng gió lùa lạnh buốt Lay khẽ dải ruy-băng Tuyết nhờ nhờ cửa sổ Lạnh len vào trong chăn. Dì đến giường cháu gái Chợt hốt hoảng, sững sờ...
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa...
Tôi đến Casablanca vào một ngày đông lạnh, sau 30 tiếng đồng hồ kể từ lúc rời Hà Nội, lòng chênh chao nỗi niềm trống vắng. Có lẽ đây là chuyến đi công tác không mong đợi nhất của tôi trong những ngày cuối năm,...
Cuộc đời người quá ngắn Mọi thứ đều mong manh Chỉ một chút bất cẩn Là đổ vỡ tan tành... Bé chỉ mong mau lớn Và mơ ước thật xa
Khi gặp con sóng lớn Ta mới dần hiểu ra...
Tới một ngày nào đó Nỗi đau của bạn thành Nguồn sức mạnh của bạn Hãy đối mặt với nó Dũng cảm vượt qua nó Bạn sẽ làm được thôi!...
Hoa vừa rụng Tóc em vương Hương làn môi ướt anh Sao anh mãi đi xa Để nỗi buồn ở lại ? Em nuôi anh bằng hương hoa Anh nuôi em bằng ngày mai...
Anh không muốn ví em là biển Biển dẫu mênh mông vẫn giới hạn bến bờ Anh không muốn ví em là biển Sắc biển dẫu xanh Vẫn đổi thay theo ánh nắng trời cao Anh muốn đến bên em Bằng muôn nỗi khát khao...
Gửi lời chào tháng Sáu Mang cho bạn niềm vui Khi nhận ra giá trị Của bản thân và rồi Nuôi dưỡng những ước muốn Cho dù thấy khó khăn...
Khi đàn ông buồn khổ Họ luôn thường lặng im Trầm trọng quá ngưỡng đó Họ sẽ khóc bằng tim! Đừng bao giờ bêu riếu Bất kỳ ai trên đời!...
Hoa đón nắng, chim hót chào mùa hạ Cây rì rào khoe sắc lá tươi non Hồng dại thơm, ngọt trong từng hơi thở. Hiện thực trong mơ, thời gian không ở lại. Viết vần thơ tôi gửi tới tương lai....
Mộc Miên từ 5 thế kỷ Tỏa nắng lối vào tháng Tư Xuân vẫn chùng chình sau cửa Hè non ướm gót chần chừ!...
Tôi sợ nụ cười thường trực, Đóng khuôn chết lặng trên môi. Tôi buồn tôi đau như thể, Họ đang hủy báng nụ cười. Năng lực thuộc riêng người có, Hơn mọi loài vật bạn ơi,...
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả....
Nước sông Côn núi rót từ sông Say Nên Bầu Đá rượu trong như trời lọc Như nước mắt xứ An Nhơn vừa chắt Như vui buồn nằm ngủ võng đắng cay...
Mẹ tôi tuổi Hợi (1935). Ở tuổi này nhưng mẹ đi lại vẫn khá nhanh nhẹn, vẫn ăn ngủ bình thường, thỉnh thoảng còn làm được một lon bia hoặc vài ly rượu vang. Mỗi tội, mẹ đã bắt đầu "nhớ nhớ quên quên"....
Lúc nào bạn cảm thấy Muốn dừng, bỏ cuộc thôi Bạn hãy suy nghĩ lại Vì sao lại bắt đầu ?...
Khi thời gian của ta trên trái đất không còn Thì vật chất, bạc tiền chẳng còn nghĩa lý Chỉ thời gian, lòng tốt và tình yêu Mà ta đã dành cho người khác Sẽ tỏa sáng và tồn tại mãi thôi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!