- Sáng tác mới
Nhà Phật giảng rằng cõi người là cõi tạm. Trong cõi tạm ấy, ai biết được đâu là giả, là tạm, đâu là thực, là chân. Mà xem ra cuộc sống ở cõi tạm này không đơn giản. Cuộc ghé chơi tưởng chỉ là thoáng chốc, vậy mà đã cả ngàn năm trôi qua rồi....
Tôi sẽ còn gì để nói với em Khi ngôn ngữ đã thành vô nghĩa Khi lòng người đã hết niềm tin Như bầu trời đã tắt ánh sao đêm. Sẽ nói gì? Sẽ nói gì với em?!...
Ta bị tổn thương khi mất đi những người ta yêu thương, nhưng hôm nay, ta tin rằng ta đã có một trải nghiệm khác về tự do đúng nghĩa, đó là trên đời này, không ai sở hữu được ai, cũng có nghĩa là không có chuyện ai mất ai....
Ở đời ai cũng có lúc phải đối mặt với khó khăn, đôi khi vì túng quẫn mà phạm việc không nên làm. Hãy biết tha thứ, cho nhau một cơ hội, từ bi sẽ thức tỉnh trái tim triệu con người....
Thật tuyệt vời là cuộc thi đã diễn ra với thành công ngoài mong đợi của Ban tổ chức. Dù diễn ra suốt một ngày ròng rã trong cái oi bức của thời tiết Hà Nội, nhưng cuộc thi đã diễn ra sôi nổi, cuốn hút tất cả mọi người trong khán phòng ngay từ phần thi của thí sinh đầu tiên cho đến phần thi của thí......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 무하지증 (無何之症 - vô hà chi chứng). Ở đây, vô - không, hà - nào đâu, chi - của, chứng - chứng bệnh. Câu này có nghĩa là bệnh chưa từng có, chưa từng được biết, khó chữa...
Muốn lay chuyển lòng ai thì phải biết mở cánh cửa lòng của người ấy. Mà muốn mở cánh cửa lòng họ, trước hết phải tự mở cánh cửa đôi tai mình trước. Sức mạnh lay động lòng người vốn không từ miệng, mà từ đôi tai của ta....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 구우일모(九牛一毛 - cửu ngưu nhất mao). Ở đây, cửu - chín, ngưu - bò, nhất - một, mao - lông. Câu này là 9 con bò mới vặt được 1 sợi lông....
Cảm giác hồi hộp đó mang lại hưng phấn cho đời và mang lại ý chí vươn lên trong cuộc sống. Chẳng quan trọng đó là giấc mơ gì, nhưng khi người ta còn mơ được thì đời còn đẹp. Tuy giấc mơ khiến cho ta căng thẳng, nhưng tựa như dây đàn, phải căng vậy mới tạo ra âm thành đẹp....
Khi tôi còn nhỏ, mẹ dạy rằng cần phải uốn lưỡi bảy lần trước khi nói; phải dành những lời tốt đẹp cho nhau, để con người được gần nhau hơn, vừa ý nhau hơn. Lớn lên, chăm đọc hơn, tôi biết đến nhiều câu ca dao nói về tài ăn nói, rồi nhắc nhở nhau khi nói phải lựa lời, cân nhắc ý tứ,...
Anh đi rồi em có buồn không Trời bớt nắng, bụi mưa giăng phố nhỏ Gót chân mỏng đếm hoài trên con ngõ Vắng anh rồi đường hun hút dài thêm...
Bạn bình thường là người chưa bao giờ thấy Bạn khóc. Nhưng bạn thực sự thì bờ vai họ đã từng đẫm ướt nước mắt Bạn rồi. Bạn bình thường sẽ không biết họ tên cha mẹ Bạn....
Em qua vùng Trung Du Lần đầu nhìn thấy cọ Chao, thứ cây kỳ lạ Lá xoe tròn hàng mi Rừng lá như trôi đi Giữa mây chiều mùa hạ Mảng trời màu lá mạ...
Biết viết gì cho tháng Năm đây Cày đồng ban trưa, mong mưa khát cháy Thương lắm học trò, mồ hôi tan chảy Hơn cả cày đồng, nắng sém lưng trâu....
Anh hãy cho em mượn bờ vai Mỗi khi em buồn, mỗi khi mệt mỏi Đường xa quá có lúc bon chen Em mệt nhoài tìm giây phút bình yên Anh hãy cho em mượn vòng tay Những đêm đông dài, những khi trượt ngã....
Khi gặp cái nhìn chan chứa từ anh Đốt ánh mắt em cháy thành ngọn lửa Em hiểu rằng tuổi thơ em không còn nữa Và những gì ai biết được sẽ mất đi....
Trong cuốn "Ai sẽ khóc khi Bạn lìa xa" (네가 죽을 때 누가 울어줄까? - Who will cry when you die?), Robin Sharma, có nhắc đến sự khác biệt giữa Sống và Chết. Ông cho rằng, thái độ mọi người đối với ta khi khi ta lâm chung chính là sự phản ánh việc ta đã sống tốt hay chưa. Vậy nên, ông chốt rằng: Người......
Về thăm lại lối đi xưa gió ngược Con đường dài heo hút dưới ánh trăng Đường vẫn dịu dàng theo ta suốt tháng năm Ta vẫn gọi nó là con đường cũ Con đường ngày xưa dậy cho ta biết chữ Những chữ đầu tiên để thơ viết nên vần...
Sen Ngời Tinh Khôi - NSUT Hồng Liên - Trần Huyền Tâm...
Tôi biết viết gì đây Trước gốc Bằng Lăng cánh rụng đầy Giữa sân trường trưa im trong nắng Với nỗi lòng bâng khuâng chia tay....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!