- Sáng tác mới
Tôi ghen hoài cơn gió, Cứ hôn vào tóc em. Gió ve vuốt thật êm, Lên tóc huyền óng ả...! Tôi hờn cùng biển cả, Ôm em trọn vào lòng....
Nếu có thể...! Làm ngôi sao triệu triệu năm tỏa sáng, Ta dõi nhìn theo bóng dáng yêu thương . Đêm lạnh mờ sương... Long lanh đọng...giọt tình vương trên lá! Nếu có thể...!...
Mẹ trao con chút tình Ngọt mùi quê lúa chín Những chiều quê bịn rịn Tím hoàng hôn bên sông Mẹ gửi con nắng đông Hồng tươi trên mái bếp Khói quyện thơm cơm nếp Tinh khôi giọt sương đầu...
Thế vậy ư, sao đơn giản vậy Ngỡ mẹ yêu nồng cháy Ngỡ con thèm giọt sữa thơm ngon Ngỡ tình sâu như biển cả núi non Ngỡ ngọt ngào thấm sâu vào xương thịt Ngỡ xa vẫn gần Ngỡ trong tim không bao giờ tắt nắng...
Mùa xuân ơi, mùa xuân hình như Người lặp lại hình như Người cũ mãi trong rộng dài ngày xa Cây vẫn vào mùa hoa nắng vẫn hồng như thể...
Cuối xuân nhưng Sa Pa hoa rừng muôn hồng ngàn tía vẫn tưng bừng khắp nơi. Giữa trời đất tuyệt vời bạn muốn có một bó hoa để làm “đạo cụ” chụp ảnh. Nhưng đây đó xuất hiện những tấm biển cấm hái hoa....
Mùa xuân ơi, mùa xuân Dường như người lặp lại Dường như người cũ mãi Trong rộng dài ngày xa Cây vẫn vào mùa hoa Nắng vẫn hồng như thể Sóng bọt bèo bãi bể...
Anh không muốn anh là Romeo Để em phải thành Juliet Tình yêu là cái chết Thù hận và khổ đau... Trên đời này có bao kẻ yêu nhau
Để lại được cho đời sau truyền thuyết ?!...
Sống túp lều ven biển Là một ông cụ già Hàng xóm không ai biết Cụ là người đâu ta. Bỗng một hôm sóng biển Đập hung dữ khác thường Trời trở nên đen kịt Cát mịt mù tứ phương....
Nhánh mạ đợi mùa- Cánh cò chao chập chững Gió vươn vai - Ngọt xớt cắt ngang chiều Con trâu già vẫy tai nhìn nắm cỏ Sợi mưa phùn níu lại thương yêu. Đêm thao thức - con trông về nơi ấy...
Tự do làm những cánh chim Bay trong gió lộng, vươn tìm trời cao Lướt cùng với những trăng sao Trời xanh mây trắng lượn chao vẫy vùng Mênh mông biển rộng vô cùng...
Mẹ đã đi xa, Lời chào vĩnh biệt Bay qua nửa vòng trái đất đến bên con Vọng vang Giọng nói dịu dàng Dỗ dành con từ trong bụng mẹ
Con ngoan nhé Chớ buồn nhiều nhung nhớ Khóc làm chi xin hãy ngẩng đầu Lo cho mình và con cái về sau...
Thơ là hoa của tâm hồn anh nhỉ Là tuyết rơi trong giá lạnh đông về Để tinh khôi của lòng mình lắng đọng Để se buồn, nhơ nhớ bóng người đi… Thơ là nắng sau những mùa trĩu quả Ngọt và thơm hương vị đất trời...
Trong cảm nhận của tôi cuốn sách thứ 13 của Trần Huyền Tâm “Lưng túi gió trăng” là “Những trang viết tỏa sáng của trí tuệ và thấm đẫm ân tình ấm áp của một Trái tim có nắng”. Cuốn sách tập hợp nhiều bài lý luận phê bình văn học của cô....
Em bé nhỏ trước dạt dào biển cả Trước những yêu thương ào ạt vỗ về Trước những khát khao một chân trời mới lạ Trước những vụng về và cả những đam mê.....
Đêm tỉnh giấc nghe lá bàng vuông thở bỗng tiếng gà gọi sáng vang lên mình ở giữa biển khơi hay đang ở trong ngôi nhà cha mẹ
tiếng gà rất bình thường sao quá đỗi thiêng liêng...
Cha có thấy một tia nắng nhỏ Vừa chạm bờ vai, vừa thơm vào má Cha có thấy một giọt mưa sa Vừa ngân nga bài ca sinh nhật Và ngọn gió nồng nàn hương mật Ngọt như dòng sữa thủa xa xưa...
Mang thai hàng cả năm trời Đẻ con cho bú như người rất hay Mõm dài mà khéo như tay Lắc vòng tâng bóng cá này tên chi?...
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Ông là Người Thầy đặc biệt của Nhóm Búp, là người đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, cách gieo vần, cách kết hợp sao cho thật “nhuyễn” thật “hay” các ngôn từ, vần điệu, hình ảnh và cảm xúc trong một bài thơ. Ông là người đã đưa tôi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!