- Sáng tác mới
Em lê bước... chiều hạ buồn tơi tả... Trời giăng mây... lã chã giọt mưa bay... Gió gầm gào.... cơn thịnh nộ cuồng say! Và suối lệ đã dâng đầy mắt ngọc.....
Cái tên "Hải Dương" là 海陽 với chữ Dương (陽) là mặt trời, không phải Dương (洋) là biển cả. Trong Hải Dương Chí Lược (海陽志略) của Ngô Thì Sỹ cũng viết 海陽. Là Dương gì thì không quan trọng, quan trọng là chữ Hải (海) là biển....
Đêm miền Trung lại cồn cào không ngủ, Cây cỏ gồng mình trong bão lũ triền miên Những con sông, con suối vốn ngoan hiền, Như nốt nhạc giữa đất liền - biển cả... Chợt gầm gào cơn cuồng say hối hả,...
Tình anh con sóng dại khờ... Vỗ về tha thiết đôi bờ dịu êm! Nâng niu nhè nhẹ thuyền em, Chòng chành lả lướt những đêm trăng tròn! Gió hòa khúc nhạc véo von,...
Nó từng đi nhiều nơi? Không, thật ra chưa nhiều lắm. Các tỉnh miền Nam với Sài Gòn lục tỉnh hay miền đông Bắc Hải Phòng Quảng Ninh hay cao nguyên Lâm Viên, Buôn Mê đủ cả. Ở Hà Nội vài tháng Nó biết được thủ đô qua nhiều tên gọi, thành phố hòa bình thành phố ở trong sông....
Mong ước trở về với ngôi trường ngói đỏ Của những ngày xưa với vai áo lấm bùn Của mái tóc đen thoang thoảng mùi hương bưởi Ở giữa sân trường đỏ rực mỗi mùa thi Ta lại trở về để thăm lại thầy cô Thăm bến sông xưa nơi ta từng tắm mát...
Một mình ngồi dưới đêm mưa. Bỗng dưng đôi mắt ngày xưa hiện về! Bước đường đi học chân đê, Hàng cây che bóng tiếng ve rộn ràng Đôi mắt xưa thật dịu dàng,...
ta hò hẹn khi đêm vừa chơm chớm hai đứa mình lên đỉnh sóng giăng câu kéo vầng trăng đang lưu lạc nơi đâu lên tạo dáng khoe sắc màu với biển cong cong nét bờ cát vàng uốn liệng...
Hồi Vỡ lòng (chắc giống như mẫu giáo 5 tuổi, tiền tiểu học bây giờ), NÓ chả nhớ đã được học chữ như thế nào, cũng không nhớ được học số ra sao, nhưng nhớ mãi, NÓ được làm lớp phó quản ca, nhớ mỗi ngày, hai lần được lên bắt nhịp cho cả lớp hát: lúc đầu giờ và lúc vào học sau giải lao....
Tôi ghen hoài cơn gió, Cứ hôn vào tóc em. Gió ve vuốt thật êm, Lên tóc huyền óng ả...! Tôi hờn cùng biển cả, Ôm em trọn vào lòng....
Nếu có thể...! Làm ngôi sao triệu triệu năm tỏa sáng, Ta dõi nhìn theo bóng dáng yêu thương . Đêm lạnh mờ sương... Long lanh đọng...giọt tình vương trên lá! Nếu có thể...!...
Mẹ trao con chút tình Ngọt mùi quê lúa chín Những chiều quê bịn rịn Tím hoàng hôn bên sông Mẹ gửi con nắng đông Hồng tươi trên mái bếp Khói quyện thơm cơm nếp Tinh khôi giọt sương đầu...
Thế vậy ư, sao đơn giản vậy Ngỡ mẹ yêu nồng cháy Ngỡ con thèm giọt sữa thơm ngon Ngỡ tình sâu như biển cả núi non Ngỡ ngọt ngào thấm sâu vào xương thịt Ngỡ xa vẫn gần Ngỡ trong tim không bao giờ tắt nắng...
Mùa xuân ơi, mùa xuân hình như Người lặp lại hình như Người cũ mãi trong rộng dài ngày xa Cây vẫn vào mùa hoa nắng vẫn hồng như thể...
Cuối xuân nhưng Sa Pa hoa rừng muôn hồng ngàn tía vẫn tưng bừng khắp nơi. Giữa trời đất tuyệt vời bạn muốn có một bó hoa để làm “đạo cụ” chụp ảnh. Nhưng đây đó xuất hiện những tấm biển cấm hái hoa....
Mùa xuân ơi, mùa xuân Dường như người lặp lại Dường như người cũ mãi Trong rộng dài ngày xa Cây vẫn vào mùa hoa Nắng vẫn hồng như thể Sóng bọt bèo bãi bể...
Anh không muốn anh là Romeo Để em phải thành Juliet Tình yêu là cái chết Thù hận và khổ đau... Trên đời này có bao kẻ yêu nhau
Để lại được cho đời sau truyền thuyết ?!...
Sống túp lều ven biển Là một ông cụ già Hàng xóm không ai biết Cụ là người đâu ta. Bỗng một hôm sóng biển Đập hung dữ khác thường Trời trở nên đen kịt Cát mịt mù tứ phương....
Nhánh mạ đợi mùa- Cánh cò chao chập chững Gió vươn vai - Ngọt xớt cắt ngang chiều Con trâu già vẫy tai nhìn nắm cỏ Sợi mưa phùn níu lại thương yêu. Đêm thao thức - con trông về nơi ấy...
Tự do làm những cánh chim Bay trong gió lộng, vươn tìm trời cao Lướt cùng với những trăng sao Trời xanh mây trắng lượn chao vẫy vùng Mênh mông biển rộng vô cùng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!