- Sáng tác mới
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Chính mà tà vạy quá ma, Sách mà hũ nút như là lỗ giun. Giải pháp giống cách bán buôn, Mặc cả tâng giá còn hơn chợ giời....
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…...
Ta đã sống hàng trăm năm tuổi Qua bao nhiêu trận bão giông Qua bao trận bom cày đạn xới Khểnh nhìn bao triều đại hưng vong...
Ở vùng đông bắc Sơn Tây, từ quận Kiến triều đại nhà Hán. Vì vua Triệu Vũ Linh được an táng tại nơi này, cho nên nơi đây đã trở thành một vùng đất nổi tiếng....
Ngày xưa, một cặp vợ chồng nọ đã phải đi gặp Thần Chết. Vị Thần Chết nói: “Hai người các ngươi chỉ có thể sống một người, các người hãy oẳn tù tì, người thua thì phải chết.”...
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ có một gia đình bá hộ nổi tiếng giàu có nhất vùng. Người người nể phục, nhà cao cửa rộng, đồng ruộng thì mênh mông bát ngát, thẳng cánh có bay, gia súc thì từng đàn, lúa chất đầy bồ,...
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ có một gia đình bá hộ nổi tiếng giàu có nhất vùng. Người người nể phục, nhà cao cửa rộng, đồng ruộng thì mênh mông bát ngát,...
“Tự do và ái tình, Vì các ngươi ta sống“ !* Công nương Nhật Mako Đóa hoa đầy khát vọng! Quên danh gia, vọng tộc Nàng yêu một thứ dân...
Ngày nọ, khi các đệ tử khất thực trở về, đức Phật Thích Ca có hỏi các đệ tử: “Này các đệ tử! Các người hàng ngày vất vả mang bát khất thực là vì điều gì?”....
Có một ngôi chùa, nhân vì thờ một xâu chuỗi Phật Tổ từng đeo mà nổi tiếng. Người người nô nức đến tham quan và cúng dường....
Loài người ạ, vĩnh hằng trong tự nhiên Ngươi đừng tưởng ngươi sẽ là chúa tể Thả khói đục trời, ngăn sông lấp bể Nuôi tâm đen dám khinh cả thánh thần!...
Ngày tôi còn bé tí teo, nghe các anh tôi học bài, tôi đã bập bõm nhập tâm được chút ít, thời ấy chữ quốc ngữ mới bắt đầu có mặt tại làng Goọc. Là cháu cụ chánh nên anh tôi có điều kiện học chữ Quốc ngữ. Những bài viết gọi là Ám Tả nếu ám tả mà lại là văn vần thì phải học Thuộc Lòng như bây giờ....
Yêu thương và trân trọng nhưng buộc phải giết những người anh em của mình phải chăng đó chính là bi kịch của chúng ta, của cái thế giới đang dần trở nên bại hoại “trong thời đại chúng ta”? Cái thời đại mạt thế vì ích kỷ cùng cực mà máu lửa, chiến tranh, mưu mô ác độc và bẩn thỉu...
Ở Tây Tạng, trong nhiều ngôi chùa lớn, người ta đều truyền rằng những vị thượng tọa sau khi chết có khả năng tái sinh trở lại để cầm quyền nơi ngôi chùa của mình như trước, hoặc giả tái sinh để thực hiện cho xong hạnh nguyện của mình. Sau khi những vị Lạt-ma ấy thác đi, thì người ta liền tìm kiếm......
Khi Hasan, một nhà hiền triết Hồi giáo sắp qua đời, có người hỏi ông: “Thưa Hasan, ai là thầy của ngài?” Hasan đáp: “Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít. Nhưng ta có thể kể về......
Người ta mơ thành bướm, gọi là Giấc Điệp; mơ thành kiến dưới gốc Hòe thì gọi là Giấc Hòe. Chẳng hiểu tôi nghiệp gì mà có Giấc Mèo. Số là đêm qua tôi mơ trở thành một con mèo. Tuy nhiên trong rủi có may, tôi hiểu những thứ về mèo mà trước kia không biết, mà có thể có quý vị cũng chưa biết. Xin kể lại......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!