- Sáng tác mới
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Xanh đâu rồi những nõn búp xanh? Những bông lửa tháng ba, hoa gạo đỏ, Vết chân trâu thành vũng nhỏ, Chú Niềng Niễng con lặn ngụp đến bao giờ?...
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Có những người đàn bà Đi ngang qua đời ta Vì lẽ này lẽ kia Ta không cưu mang được Xin tri ân Người đến sau, đến trước Đã mở lòng Chăm sóc mỗi nụ hoa Đã mở lòng Đón gió rét sương sa Đón trống vắng Cả thu đông xuân hạ Xin đa tạ Những tâm hồn cao cả Vá gối chăn Chống dột mỗi mái nhà xin tri âm...
“Gare De Lyon - Cornavin, Geneva ... em nhớ nhé!” Nàng hân hoan hồi hộp chìm vào giấc ngủ! Vậy là, mấy tiếng nữa thôi ước mơ của nàng đã trở thành hiện thực. Đón Thu tại một trong những nơi lãng mạn và đẹp nhất thế giới! Bù đắp cho những tháng ngày mưa giăng, bão dập tơi bời......
Có những lần mẹ rượt đánh đòn roi Là rèn rũa cuộc đời mong ta lớn Sau cơn giận là tình thương âu yếm Nâng chân con vững bước bước vào đời. Cho tất cả mẹ giữ nguyên nụ cười...
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
ta mọc từ rong rêu đời trơn trượt với chuỗi ngày vô định men rượu,men tình say say tỉnh tỉnh chân liêu xiêu hồn tỉnh tỉnh say say có những khi là chiếc lá trên cây xòe tay hứng giọt sương mai óng ả...
Cuộc đời nhiều biến cố Mấy ai biết chữ ngờ Giàu, nghèo nhờ vào số? Phú quý đãi khù khờ... Rất có thể là vậy Nhưng thật sự phải chăm! Tử vi phán phú quý Đâu cho kẻ hay nằm?...
Càng ngày càng có nhiều người tự sát. Uống thuốc, nhảy từ trên cao xuống, tự đâm, tự bắn, lao đầu vào xe...Đã có những địa điểm trở thành nơi được ưa chuộng để tự sát. Có những thành cầu được khắc, treo các biển "sinh mệnh là trân quý" để cảnh tỉnh,...
Sinh thời, vốn coi trò như con, mỗi khi viết xong một truyện ngắn, thầy thường đưa cho tôi đọc trước. Thầy bảo tôi là người sành văn; tuy viết đôi khi còn mắc lỗi về câu, nhưng bù lại, tôi hay có những ý tưởng lạ. Mà văn chương thì luôn cần những ý tưởng như thế......
Mấy hôm nay trời nóng quá, anh Thái Thăng Long thì bảo người ta chơi ăn quan ở bến Bồ đề, anh Hoàng Linh thì nói chuyện về Chiến dịch Lá mơ giải cứu mà người ta đang xét xử. Người giàu cũng khóc vì Nóng. Nó chả biết làm gì đạp xe đi xem mấy cô cậu học trò nghỉ hè đi thả diều....
Hôm nay, ta tìm hiểu chút tình báo, xem tình báo là gì. Thực ra, đây là kiến thức sơ đẳng đối với ai có học, hay hiểu về chữ Nho. Vì "tình báo" là từ chữ Nho - 情報 mà ra. 情報 (Tình báo), ở Việt Nam, nó là 1 từ ít được nhắc đến. Nếu có thì cũng rất ít, và rất hẹp. Người ta hiểu về nó như là 1......
Mẹ tôi còn xa Mới đạt hoàn hảo Bà chẳng bao giờ Học trường tốt nhất Mặc quần áo đẹp Hay có nhiều tiền Nhưng khi tôi nhìn Bà có những cái Tiền không thể mua...
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Có lẽ mỗi gia đình, mỗi con người đều có những hoàn cảnh riêng, đôi lúc nghĩ lại lại thấm câu nói khi mẹ và bố tôi còn sống. “Con hãy đứng thẳng trên đôi chân của mình, ngẩng đầu mà sống. Cái gì không phải của mình thì không bao giờ được lấy con nhé"....
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Nền văn hóa 5000 năm của đất Thần Châu xưa ảnh hưởng cả một vùng rộng lớn. Nó bao trùm và chi phối cả khu vực Đông Á với chủng tộc da vàng... Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới....
Nơi đó từng là chốn đi về Của bao gia đình, từng là tổ ấm Là những tiếng cười, bữa ăn ấm cúng Sau một ngày đầy áp lực xung quanh… Bất cẩn thôi, mộng đã vỡ tan tành...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!