- Sáng tác mới
Thật tuyệt vời khi bên ta luôn có những mùa hoa, những mới mẻ ban mai, những ngập ngừng hoàng hôn mê mải tối. Ánh mắt tin yêu ấm nồng những sắc màu ngời ngợi. Lời môi nào bối rối, nhẹ lòng chiều bằng ngào ngạt sắc hình hoa....
Những bậc trí giả thường nói rằng: “Đời là bể khổ”, con người dù là ai cũng đều không thoát khỏi cái “khổ” này. Kỳ thực, nếu thay đổi cách nhìn, sẽ thấy rằng nó lại là thứ nguyên liệu tốt để tôi luyện ra một con người trưởng thành....
Tôi vừa kết thúc cuộc hành trình ba ngày tour du lịch Miền Trung cùng các bạn đồng nghiệp với rất nhiều những trải nghiệm thú vị, những cung bậc cảm xúc thật khó quên. Mỗi tấm ảnh là một kỷ niệm giúp tôi cảm nhận sâu sắc hơn về những nơi mình đã đi qua......
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Thôi, gọi thế cho lòng đỡ vắng. Có những chiều chẳng biết táp vào đâu. Gió và mây lơ lửng trong chiều. Tôi lơ lửng ở chỗ nào chẳng rõ.
Chiều cứ trôi, ừ đơn giản thế, người cứ qua trong những vô tình. Có cơn mưa mà không ướt nổi mình, hờ hững gió và hờ hững nắng....
Đối với những người bị bệnh tật hành hạ đến mức uống thuốc thay cơm, bị đòn sấm sét của số phận giáng lên giáng xuống, tới mức như đã ở Địa Ngục thì chắc có thể thấm hơn cái chữ Chấp ở trên. Khi nằm trong tình trạng đợi chết, ta thấy rõ của cải, danh vọng là bùa Mê....
Sau hai tập thơ “Ý nghĩ ban mai” và “Khoảng xanh miền nắng” (NXB Hội Nhà văn Việt Nam, ấn hành 2015 - 2018), “Gửi lại dấu yêu” là tập Bút ký mà Bùi Thị Biên Linh vừa tiếp tục công bố trước công chúng bạn đọc....
Khi cầm tập thơ Giọt nắng vô thường của Trần Huyền Tâm trên tay, không hiểu sao ngay lập tức tôi liên tưởng đến “tia nắng mặt trời” trong bài thơ “Và bây giờ là buổi tối” của nhà thơ Ý Salvatore Quasimodo, người đã đoạt giải Nobel Văn học năm 1959:...
Có thể nói đã là người Việt Nam yêu thơ thì hầu như ai cũng biết thơ Xuân Diệu, ít ra cũng dăm bảy câu thơ tình. Tôi biết Xuân Diệu và mê thơ ông khi còn là một cậu học sinh lớp 8 qua cuốn “Thi Nhân Việt Nam” của một người bạn thân cho mượn. Vào thập niên 70 của thế kỷ trước, những tác phẩm văn......
Cuộc sống như cuộc chạy tiếp sức, hết người này đến người khác, hết thế hệ này đến thế hệ khác. Khi cha mẹ ta kiệt sức, cái gậy tiếp sức được trao lại cho ta, ta đón nhận và chạy không ngừng nghỉ. Khi ta kiệt sức, ta trao lại cho con cái, chúng lại tiếp nhận và chạy tiếp. Trên......
Nhà văn Lê Bính vừa sáng tác thơ vừa viết tiểu luận phê bình từ nhiều thập niên cuối thế kỷ XX. Anh còn là người tham gia, đào tạo, bồi dưỡng các mầm non văn học ở Thái Bình. Anh cũng thường đi bình thơ, nói chuyện văn chương ở nhiều trường học, nhiều lớp chuyên văn và các trại sáng tác dành cho......
… Trên đời này, dù là thánh nhân hay kẻ bất cơ, không ai có thể chọn được tổ quốc, quê hương, dòng họ, cha mẹ và ngày sinh tháng đẻ của mình. Đêm nay, nằm thao thức miên man không ngủ được. Trên đất khách quê người nơi xứ tuyết, ta bồi hồi nhớ về quê hương, về những kỷ niệm ấu thơ nơi làng quê thôn......
Có thể ai đó thốt lên: Lắm chuyện! Ở quê mình thì làm gì có cây cầu nào, chắc thấy bên Tân Lập có cây cầu Tân Đệ hoành tráng muốn ghé hôi lấy tiếng thì ghé ví như phô rằng quê tôi hay nhà tôi gần cầu Tân Đệ chẳng hạn!...
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Sáng mùng 4 tết năm 2006 tôi đang ngủ nướng thì chuông điện thoại reo, tôi lười biếng cầm lên vừa a lô, thì một giọng nói quen thuộc vang lên: “Thầy cô đang lên nhà em!”...
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Đã có nhiều người hỏi tôi: Sao anh không sống ở Hà Nội mà viết nhiều về Hà Nội đến thế. Đúng thế! Hà Nội với tôi là những kỷ niệm khó quên của thời thơ ấu....
Ai cũng nói là quý cuộc sống này. Đấy chỉ là khi ta nghĩ về nó thôi chứ hằng ngày, ta vui buồn theo những thứ ta được mất, có nghĩ đến đâu. Hay như giờ bị cấm túc bởi dịch bệnh, ta mới quý những ngày thoải mái trước kia. Thường thì, nếu hiểu được sự quý giá của mỗi ngày, ta sẽ có ý thức sống có ý......
Do địa hình dốc đá và khí hậu nghiệt ngã, việc di chuyển từ nơi này đến nơi khác trên cao nguyên Tây Tạng là vô cùng khó khăn. Hơn nữa, các vị đại sư lại thường không ở một nơi nào cố định. Họ đi lại hành pháp từ chùa này sang chùa khác...
Tôi yêu hoa loa kèn từ lần đầu tiên thấy nó, ở nhà một người bạn. Ấy là lúc tôi khoảng 17 – 18 tuổi, cái tuổi đầy mộng mơ. Cái vẻ đẹp vừa kiêu sa, vừa dịu dàng, vừa mạnh mẽ, vừa mỏng manh làm tôi ngây ngất. Cô bạn bảo: đây là hoa loa kèn, chị gái của mình đã mua nó từ Hà Nội...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!