- Sáng tác mới
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Trái tim ta làm việc suốt cả ngày. Thấy nói mỗi ngày trái tim ta đập khoảng 108639 nhịp. Lượng máu nó bơm mỗi ngày có khi đến cả chục triệu tấn ấy chứ đùa. Khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời là 149.600.000 km, còn quãng đường máu chảy trong cơ thể ta mỗi ngày lại là 270.312.000 km....
Gió tháng bẩy lạnh nghĩa trang liệt sĩ Những đoàn binh mặc áo trắng mây trời Đất không nói chỉ khói hương đang nói Đỏ ngàn năm máu đổ mỗi phận người Lính công binh khi mở đường qua suối...
Ừ, thì mình biết mình còn trẻ , Nhắm mắt nghiền, chẳng muốn soi gương. Nghe vầng trán lăn sóng vỗ vô thường, Bao kiếp sóng bao kiếp người nông nổi.. Ừ, thì cứ biết mình còn trẻ, Ngọn tóc xanh, chân tóc bạc hết rồi....
Đợi hôm qua Mưa phùn không trở lại Sau lưng ta Người lỡ hẹn chưa già Trước mặt ta Nắng ngang mày mùa hạ Ngày vừa may Manh áo lụa gió bay...
Cuối tháng mười, nắng vẫn vàng, gió se se lạnh, rồi hanh và khô ran rát... Buổi giao mùa thường bất chợt, thường vô lý và vô tình thế. Mùa mới đang về mà. Mùa mới về, mình có gì mới theo không? Chẳng biết nữa, cũng chẳng cần biết, mà biết cũng chẳng để làm gì!...
Nghe nói rằng năm 1909, khi chùa Giác Lâm trùng tu xong, Sư Bửu Hương (trụ trì chùa Kiểng Phước) đã tặng chùa này câu đối chữ Hán:...
Chữ CHẤP trong tiếng Hán có 2 chữ cùng song song tồn tại: [執] và [执] . Chú ý chữ bên phải giống nhau: HOÀN 丸 (vật nhỏ mà tròn). ◎Như: hoàn tán cao đan 丸散膏丹 chỉ chung các loại thuốc đông y (viên, bột, cao, tễ)....
Giận hờn với lại ghen tuông Món gia vị ấy ta thường nhâm nhi Kể ra năm thoảng, mười thì chan vào “bữa tiệc” nhiều khi cũng tình...
Tình yêu, ấy là thứ không phải đến là cứ thế ở mãi, bởi nó là thứ mất, còn theo cách ta thực hành nên đó chính là việc ta đang cùng với Chúa thực hành, là thứ có sẵn, ẩn náu ở trong mỗi chúng ta, chỉ đợi ta cùng Chúa đánh thức nó dậy....
Diệu linh lưu luyến tình Xuân Giời thương công chúa giáng trần chăm hoa Áp tai lên ngực tháng Ba Gối đầu lên tiếng quả hoa giật mình!...
Tháng Hai trẩy hội Chùa Hương Mang mang sương khói vấn vương gọi mời Hoa gạo chưa thắp đỏ trời Phất phơ lau xám, bời bời lộc non Trái mai môi đỏ như son Mơ chưa già, nhựa vẫn còn căng da...
Cái đáng nhớ Cái nên quên Sao cho cuộc sống bình yên mới là. Chưa già rồi cũng sẽ già Rồi thì cũng sẽ lên bà lên ông... Cuộc đời như một dòng sông...
Người nào Chấp Trước là người nắm giữ những HẠNH PHÚC nhỏ nhoi mà cứ tưởng đó là thuốc thần chữa trị được thân tâm an lạc. Thực ra con người đi theo quy luật Sinh, Lão, Bệnh, Tử là tất nhiên. Làm thân Tứ Đại thì phải chịu Tứ Khổ. Muốn thoát nó thì phải thấu triệt bài giảng đầu tiên của Phật khi Ngài......
Thực ra con người đi theo quy luật Sinh, Lão, Bệnh, Tử là tất nhiên. Làm thân Tứ Đại thì phải chịu Tứ Khổ. Muốn thoát nó thì phải thấu triệt bài giảng đầu tiên của Phật khi Ngài vừa rời cội bồ đề: TỨ DIỆU ĐẾ....
Hàn Quốc có một bài hát tên Thất Giáp Sơn (칠갑산). Bài không dài, có 2 khổ, nhưng mà buồn, rất buồn. Buồn vì nó là tâm sự của một cô gái phải để lại mẹ già một mình mà theo chồng. Trên đường đi, đứng trên đỉnh Thất Giáp Sơn ngoái lại nhìn mẹ mà khóc....
Trong Tiếng Việt có hai chữ “bình yên” và “bình an”. Thoạt nghe thì thấy cả hai chữ đều hao hao như nhau, nhưng thật ra nó là hai thứ hoàn toàn khác nhau....
Đối với những người bị bệnh tật hành hạ đến mức uống thuốc thay cơm, bị đòn sấm sét của số phận giáng lên giáng xuống, tới mức như đã ở Địa Ngục thì chắc có thể thấm hơn cái chữ Chấp ở trên. Khi nằm trong tình trạng đợi chết, ta thấy rõ của cải, danh vọng là bùa Mê....
Tập thơ Mùa Đợi của Thúy Hằng được nhiều người nhận xét là “êm đềm”, “ngọt lành”. Riêng tôi, cảm giác nổi bật khi đọc không phải là êm đềm, mà là sự trăn trở, là sự cuộn xoáy giữa “lở” và “bồi” của một dòng sông trong hành trình tìm về với biển... và dường như còn xa hơn nữa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!