- Sáng tác mới
Giá đã trả cho từ Thống nhất Là những vành khăn, những sinh vật ất ơ Những nấm mồ không xương trong lòng đất Và những kiếp người cầu bất cầu bơ...
Chắc chắn thiếu phụ ấy Không phải là đàn ông! Vốn cuộc đời cô ấy Đâu hiền hòa như sông... Cô chịu nhiều thử thách Cả những vết thương lòng Một mình không ai giúp...
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Mọi thử thách trong đời Đều khiến ta cay đắng Hoặc là tốt đẹp hơn Mọi vấn đề khiến ta Suy sụp hay chịu đựng Nhưng chính sự lựa chọn Của chúng ta ra sao...
Pháo binh địch đã mất tác dụng chi viện làm cho binh lính trong thị xã càng dao động. Bộ chỉ huy chiến dịch quyết định tiến công. Giữa trận đánh, các chiến sĩ chỉ biết dồn hết tâm trí vào chiến đấu, không sợ đói,...
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Thành Đồ Bàn* chiều mưa rơi lất phất Lạnh khí âm u uất khuất trời mây Vua Chăm Pa ra cổng thành đón khách Máu chưa khô đỏ rợn cả bàn tay...
Mùa khô năm 1974, toàn bộ chiến trường B2 đã giành nhiều thắng lợi ở cả đồng bằng và rừng núi. Trung ương cục đã nhận định chính xác thế lực của ta và địch....
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Hôm nay, ta tìm hiểu chút tình báo, xem tình báo là gì. Thực ra, đây là kiến thức sơ đẳng đối với ai có học, hay hiểu về chữ Nho. Vì "tình báo" là từ chữ Nho - 情報 mà ra. 情報 (Tình báo), ở Việt Nam, nó là 1 từ ít được nhắc đến. Nếu có thì cũng rất ít, và rất hẹp. Người ta hiểu về nó như là 1......
Người hiểu thấu lòng người. Việc ấy vốn khó. Tôi không biết rõ lòng mình, nhưng làm sao biết được lòng người? Đến ta còn không hiểu lòng ta, sao hiểu được cả lòng người. Một thế giới mà sự vô tình hạn hẹp hơn niềm tin....
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Gió tháng bẩy lạnh nghĩa trang liệt sĩ Những đoàn binh mặc áo trắng mây trời Đất không nói chỉ khói hương đang nói Đỏ ngàn năm máu đổ mỗi phận người Lính công binh khi mở đường qua suối...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Chào buổi sáng Chào Việt Nam thức giấc Với những nụ cười nở đẹp trên môi Bản tin mới Thêm bản tin chống dịch Bao nhiêu ca nguy kịch Bao nhiêu ca được xuất viện rồi...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!