- Sáng tác mới
Người nào Chấp Trước là người nắm giữ những HẠNH PHÚC nhỏ nhoi mà cứ tưởng đó là thuốc thần chữa trị được thân tâm an lạc. Thực ra con người đi theo quy luật Sinh, Lão, Bệnh, Tử là tất nhiên. Làm thân Tứ Đại thì phải chịu Tứ Khổ. Muốn thoát nó thì phải thấu triệt bài giảng đầu tiên của Phật khi Ngài......
Trong cuộc sống, người ta thường dùng tiền để mua được những trải nghiệm thú vị, sảng khoái cho chính mình, nhưng những trải nghiệm khó chịu dường như lại là miễn phí. Nó thường tự rớt cái “bụp” xuống đầu và khiến bạn trở nên điêu đứng, mệt mỏi....
Cuộc sống vốn không đau khổ, điều khiến người ta đau khổ là bởi dục vọng quá nhiều. Thân thể vốn không mệt mỏi, điều khiến người ta mệt mỏi là bởi gánh nặng quá nhiều. Đời người dẫu không hoàn mỹ, thì hãy cứ cười ung dung...
Thực ra con người đi theo quy luật Sinh, Lão, Bệnh, Tử là tất nhiên. Làm thân Tứ Đại thì phải chịu Tứ Khổ. Muốn thoát nó thì phải thấu triệt bài giảng đầu tiên của Phật khi Ngài vừa rời cội bồ đề: TỨ DIỆU ĐẾ....
Nushu là một hệ chữ viết tượng thanh âm tiết, do phái nữ sáng tạo ra, được bảo mật và chỉ dành riêng cho họ. Với những nét chữ uốn lượn lịch lãm và độc đáo, ngôn ngữ bí mật Nushu này đã giúp cho không biết bao nhiêu thế hệ người Dao ở Trung Quốc và các nước lân cận có thể trao đổi thông tin với nhau......
Có một kẻ lang thang, đi vào chùa, thấy Bồ Tát ngồi trên Đài Sen nhận cúng bái của mọi người, anh ta vô cùng ngưỡng mộ....
Thuở xưa, có một người đàn ông không làm được điều gì to tát cả, không có tiền và chán nản. Một đêm, ông ta cuối cùng không đủ can đảm để sống thêm và đi đến một vực thẳm sửa soạn nhảy xuống....
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Một trí giả từng nói: “Lòng từ bi là khi một người có thể vứt bỏ tự ngã của mình và suy nghĩ từ quan điểm của những người khác trong bất kể vấn đề gì mà anh ta gặp phải.”...
Một dị bản vốn gốc từ thần tích kể rằng: Trương Ba là nho sĩ người đời nhà Lý, ở làng Liên Hạ (Hải-Dương). Trương Ba ở đây không đánh cờ với Kỵ Như mà thường đánh với Trang Ứng Long vốn là bạn cờ....
Văn hóa truyền thống vốn mang nội hàm rất lớn. Nếu chỉ xem bề mặt chữ nghĩa mà không hiểu được ngữ cảnh phát xuất câu nói, lại vội vàng gán ghép cho tác giả những ý tứ bản thân thiển cận hiểu được, như vậy thật đáng tiếc và uổng công tâm sức của những bậc thánh hiền!...
Tôi đã từng biết rằng, quan tâm đến người khác là điều tưởng chừng như dễ nhưng lại khó thể hiện nhất. Tôi đã từng học rằng, mỗi lần được chia sẻ nỗi đau của người đang trong cơn tuyệt vọng, cũng là lúc tôi cảm nhận được mình là người có ý nghĩa trong cuộc sống này. Tôi đã từng hiểu rằng, khi biết......
Nghe mưa tí tách ngoài hiên lạnh Chờ hoa Quỳnh nở cuối mùa Đông Ngõ cũ năm xưa dầy lá rụng Hoa tàn, người cũ cũng xa xôi...
Hình như cái tên con người nhiều lúc đã mặc định cho họ một thế giới, một tính cách khó nhầm lẫn. Mình cứ tủm tỉm hoài với cái tên ấy: Trần Huyền Tâm. Phải chăng Tâm có dây mơ rễ má gì với quan Tư Đồ cùng họ nhà mình là Trần Nguyên Đán?...
Ơ ơ ơ....hú hú hú uuuuu.... Nhà mới cất xong quay về Cư Jút Rượu Đắk Nông treo dài trên sào ngang Thịt trâu, thịt bò bày đầy trên lá Ơ hồn ơi! Mau về ăn cùng ta!...
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Đằm mình trong một sắc thu trong xanh, mát lành, dịu ngọt. Vây quanh mình là cả một mùa thu đang chín. Thu đang chín trong nỗi niềm sâu lắng ấy. Bỗng dưng thấy lòng tĩnh lặng đến lạ lùng. Như đã bỏ lại đằng sau những bụi bặm trần tục của ngày xưa tháng cũ. Một cảm giác thật mới mẻ, tinh khôi và ngọt......
Phong thủy là một vấn đề được nhiều người quan tâm. Đặc biệt, phong thủy ra sao để có thể trong ấm ngoài êm, để có thể phát tài, phát lộc v.v.. lại càng được chú ý nhiều hơn. Tuy nhiên, ít ai biết được một điều tưởng như đơn giản mà hết sức then chốt rằng “phong thủy tốt nhất là nhân phẩm”....
Tôi ngược trở về với nơi ấy tuổi thơ Nhớ cánh buồm nâu đang xuôi về phía biển Ngắm mái đình cong nhớ cánh diều trên bến Ai thả lên trời trong chiều gió heo may...
Khi còn sống, chẳng ai dám chắc mình là người tốt, trong sạch, vô khuyết. Biết đâu ngày mai ta lại phạm sai lầm, hay làm điều gì dại dột. Người đó xấu, hay tốt, hoặc hơi tốt, hay hơi xấu... thì phải đợi đến khi họ dừng hẳn mọi hành động thì mới có thể biết và kết luận được....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!