- Sáng tác mới
Nơi tôi ở Chư Sê phố huyện Trên con đường thẳng tuyến Bắc Nam Trời ưu đãi lòng phàm lưu luyến Đất ba zan đỏ quyện hay làm Phú Cường thác danh lam thắng cảnh...
Sáng hôm qua, ta là đứa trẻ Hát vu vơ Tung tăng trên phố Đuổi lá theo hè.. Heo may về, Xào xạc nắng vàng hươm. Chiều muộn rồi, Nắng thoang thoảng mùi hương......
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Có người nói Thầy Cô như những Lái đò Chở chúng em qua dòng sông Lú Sau mỗi chuyến lại trở về Bến cũ Cho đến khi bụi phấn bạc trắng đầu Không Một ngàn lần, không chỉ thế đâu...
Những chấm rét theo mưa phùn rắc nhẹ Đông phương Nam không giả bộ nữa rồi Đêm lục sục cùng chăn đơn quá mỏng Vội ra sân le lói với mưa rơi. Những chấm lạnh theo gió lùa hun hút...
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự....
Đang đi trên đường, chàng trai đột nhiên hỏi bạn gái mình. Tố Hiền, sao ngày nào em cũng đi giày đế thấp thế? "Tại em thấy thoải mái ..."Cô gái tưng tửng đáp lời chàng trai. "Nhưng phụ nữ ai cũng đi giày cao gót để nhìn thon thả hơn mà"...
Có sinh tất có diệt. Hình tướng rồi cũng mất. Hãy an nhiên sống với suy nghĩ rằng ta rồi cũng sẽ chết. Mức độ cảm nhận về sự Chết mỗi tuổi mỗi khác. Khi nghe về sự Chết, thanh niên niên thường nghĩ không phải việc của họ, khoanh tay thản nhiên, nhưng với người già,...
Sáng ngày lễ,sau khi cùng vợ ăn sáng xong anh nói: - Anh đi một lúc rồi về, em chờ anh nhé! - Vâng...hai má ửng hồng, cô nghĩ đến một điều gì đó thực sự lãng mạn sắp đến. Đã hơn 3h chiều vẫn biền biệt bóng anh. Ra shop hoa đầu phố, người quen mách lẻo anh mang đi mấy bó hoa tươi…...
“Gare De Lyon - Cornavin, Geneva ... em nhớ nhé!” Nàng hân hoan hồi hộp chìm vào giấc ngủ! Vậy là, mấy tiếng nữa thôi ước mơ của nàng đã trở thành hiện thực. Đón Thu tại một trong những nơi lãng mạn và đẹp nhất thế giới! Bù đắp cho những tháng ngày mưa giăng, bão dập tơi bời......
Bạn ơi về với tôi không? Con đường trải nắng mênh mông, đứng chờ. Trời xanh, mây cũng xanh lơ. Bụi tre, khóm trúc ngẩn ngơ bóng hình. Bạn ơi về với quê mình!...
Ngay từ những năm 1980, tên tuổi nhà văn Bùi Thị Biên Linh đã xuất hiện trên nhiều tờ báo văn học nghệ thuật. Bẵng đi một thời gian không sáng tác, khoảng chục năm trở lại đây, nhà văn Biên Linh xuất hiện trở lại trên văn đàn và được đông đảo công chúng yêu văn chương đón nhận....
Một cao tăng được mời dự tiệc. Ngay giữa các bàn bày các món mặn là bàn bày những món ăn chay. Chợt ông phát hiện trong một đĩa chay có một miếng thịt heo. Người đệ tử đi cùng cũng nhìn thấy, anh ta bèn dùng đũa bới miếng thịt lên cho dễ nhìn...
Kia sông Hậu Đây Trà Sư Hoang sơ Vương vấn hoang vu rừng tràm Đất phương Nam, Nước An Giang Nơi Bà Chúa Xứ Nuôi dân miệt vườn...
Không có mặt trời Trái đất ngủ quên Trong triệu năm băng giá Không có con thuyền dòng sông Ngủ quên Và tự xóa mình khi về biển cả! Không có người đi Con đường Ngủ quên Và cũng vào cây cỏ!...
Trong xanh sông chở về Trời Phù sa sông chở một thời tuổi thơ Lở bồi đau của hai bờ Dòng xưa đã khuất lờ đờ dòng nay Đằm mình Đoan Ngọ sáng nay Sông loáng thoáng, nước hây hây ngọn Nồm...
Em đi giữa mùa thu vàng năm ấy Một mình, không vòng tay ấm sau lưng Vẫn con đường, hàng cây đứng chìm trong nước biếc Vẫn sỏi đá, khát khao lạo xạo dưới bàn chân....
Mong ước một ngày trở lại tuổi thơ Được trốn học chơi những trò đuổi bắt Thề bồi nhau đi cùng trời cuối đất Thấm mệt rồi thảm cỏ lại nằm phơi Nha Trang mùa này bạn lại cùng tôi...
Tạm biệt nhé tình yêu còn ở lại. Trái tim hoang em đi cuối con đường. Tạm biệt nhé niềm đam mê bỏ ngỏ. Ân tình nào ta để lại tháng năm. Ngày xa xăm em hành hương về ảo mộng. Tím tái con đường đau khuyết nửa vầng trăng....
Đào được sáu mét đất đá mới tới đất sét. Từ đáy giếng, Tì bỗng hét lên: "Cho tao lên, Sáng". "Có ngay, có ngay. Gớm làm như bắt được vàng không bằng. Nào... Bám chặt vào", Sáng nói và gồng người quay tay tời....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!