- Sáng tác mới
Định mệnh bồng em Trao vào vòng tay anh Anh cúi xuống Hôn lên môi định mệnh Định mệnh ôm chặt anh Tự kiếp nào thân thiết...
Lên lầu Quan Tước là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt của Vương Chi Hoán. Bài thơ được tất cả những người yêu thơ Đường đều ưa chuộng, được truyền tụng từ nghìn xưa, sáng sủa trôi chảy, tả cao nhìn xa, lại chỉ dùng số từ rất ít mà mở ra triết lý thâm sâu....
Tôi từng đọc ở đâu đó rằng: mọi đứa trẻ cần được đối xử như nhau và tôi rất thích những ông bố bà mẹ không cuống lên mắng mỏ hay so sánh con mình với những đứa trẻ khác khi con chưa giỏi, nhất là vào những dịp cuối kì hay cuối năm học....
Có thể nói rằng việc gặp ai, khi nào và ở đâu đều là khoảnh khắc hết sức quan trọng của cuộc đời. Những cuộc gặp thực sự quan trọng đối với cuộc đời chúng ta....
Mùa hạ ơi Mùa đến mùa đi Hoa Phượng đỏ Sân trường trống chếnh Thương con dế lặn sâu vào lớp cỏ Thương nỗi sầu trong tiếng ve ngân...
Một trong những bài học Khó nhất trong cuộc đời Là làm sao buông bỏ Chẳng hề dễ bạn ơi! Đó có thể tội lỗi...
Có sinh ắt có tử. Cái gì có hình tướng ắt sẽ bị diệt. Hãy sống trong cõi đời này và xác định rằng Ta rồi cũng chết. Tùy vào độ tuổi mà mức độ cảm nhận về cái chết khác nhau....
Cuộc sống muôn vạn trạng Số kiếp là một phần Số chỉ sự có hạn Còn lại là đức nhân... Nhiều người sướng từ trẻ Lớn lại chẳng an nhàn Có kẻ dốt từ bé Trưởng thành hoá giàu sang......
Ở trong một ngôi chùa cổ trên núi có một vị lão hòa thượng và tiểu hòa thượng sinh sống. Hôm ấy, trong chùa không còn một chút dầu đèn nào, vì vậy vị lão hòa thượng liền gọi tiểu hòa thượng lên và nói: “Con hãy cầm bát xuống dưới núi mua một chút dầu.”...
Cuộc sống muôn vạn trạng Số kiếp là một phần Số chỉ sự có hạn Còn lại là đức nhân... Nhiều người sướng từ trẻ Lớn lại chẳng an nhàn...
Trong cuộc sống, ai giúp cho ta bát cơm, tấm áo, cắc bạc, đồng tiền… Ta phải biết ơn, mang ơn và phải tìm cách trả ơn. Không thể vong ân bội nghĩa....
Ta thả hồn thơ thẩn giữa vầng trăng... Đêm sóng sánh một sắc vàng huyền diệu Gió mơn man nhẹ lay hàng dương liễu , Rồi vô tình xoa dịu nỗi cô đơn... !...
Mỗi một người đều có nỗi khổ riêng Nói ra được hoặc nói ra không được Có nỗi khổ truyền đời từ kiếp trước Bể khổ tầm thường, bể khổ linh thiêng...
Xin chào tạm biệt tháng Tư Tiết Xuân đâu đó vẫn như đương thì Mong tống tiễn được cô vy Mùa Hè hứa hẹn những kỳ vui chơi...
Trước hết, khái niệm “cổ” là tất cả những gì đã thuộc về quá khứ xa xưa. Tuỳ theo mức độ xa xưa đến đâu, mà người ta chia ra làm: Cổ, trung cổ, viễn cổ hay thái cổ. Mà thái cổ là xa xưa nhất....
“Vua chơi Lan. Quan chơi Trà” Câu ca xưa, mấy ai mà …đã nghe Giữa trời. Giữa núi. Ngàn khe Hoa như ngàn cúc đơm ve áo rừng...
Này, người tình ơi Ngàn năm Ngắn như là trong chớp mắt Này, người tình ơi Hiu hắt Dài thì cũng chỉ trăm năm...
Bí quyết của hạnh phúc là bằng lòng với những gì mình có. Trước khi lên giường mỗi đêm Tha thứ ai đó, cho thêm nhẹ lòng...
Hạnh phúc ngọt ngào Hạnh phúc đắng cay Thứ hạnh phúc Chắt ra từ nước mắt Nên giọt nào Cũng lọc trong văn vắt Xót đến tê lòng Chát tái cả bàn tay...
Có nỗi buồn... Không dám gọi thành tên Không thể gào lên Cho lòng vợi bớt. Có nỗi buồn... Không thể tâm tình, thở than Cho người thân, bạn bè chia sớt. Chỉ âm thầm Lặng lẽ nuốt vào trong...! Có nỗi buồn... Không thể đếm đong...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!