- Sáng tác mới
Trong kinh doanh, xây dựng được một thương hiệu thật không dễ một chút nào. Quán ăn Thiên Lý là một địa chỉ quen thuộc mà mỗi lần bạn bè trong Nam, ngoài Bắc hay Tây nguyên ghé qua Nó đều dẫn tới đó....
Đêm nay bên lối trăng ngà Thong dong đi với trăng và một tôi Nửa khuya trăng ngủ mơ rồi Ngẩn ngơ còn thức riêng tôi với người
Người thì xa đến mười mươi...
Về nghe em hát còn duyên Hội Lim không mở bến thuyền vắng tanh Sông Cầu vẫn đẹp long lanh Hình như … bóng thắt lưng xanh chèo đò...
Rạng sáng, ngay sáng nay thôi, giấc mơ chợt đến mong manh. Trong giấc mơ, cậu trai 12-13 tuổi, mặc đồng phục, đeo khăn quàng đỏ, thả lỏng người trong không gian. Cậu ấy đang mơ. Trong giấc mơ, gọi: Mẹ ơi!...
Phố núi trưa nay vắng bóng em Nắng vàng như thể muốn vàng thêm Hàng cây nhớ gió quên xào xạc Bóng lá lặng thinh những dáng thiền....
Anh em nhà Thỏ Xám Sống với mẹ một nhà Bố đi làm xa vắng Thi thoảng mới về qua. Thỏ Anh tính nhường nhịn Có gì cũng phần em Thỏ Em yêu anh lắm Cùng mút một que kem....
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Người ta bảo rằng Tình yêu Là nỗi khát khao và hiểm họa Chợt cành hồng nở thêm vài đóa Mong manh tia nắng ban chiều...
Anh cả sinh 1957. Trên anh có một chị gái, nhưng ở quê, anh vẫn luôn là anh cả. Kỉ niệm về Anh, với nó luôn rất ấn tượng. Ngày bé, Anh là chỗ dựa, là bầu trời của nó. Đói: Gọi Anh. Mệt: Gọi Anh. Sợ: Gọi Anh. Bị bắt nạt: Gọi Anh....
Phượng chờ ai mà đỏ đến đau lòng Mà nhức nhối một khoảng trời thương nhớ Thuyền cánh phượng đưa ta về một thủa Áo trắng trinh nguyên xanh mái tóc thề. Mùa sân trường râm ran tiếng ve...
Hồi Vỡ lòng (chắc giống như mẫu giáo 5 tuổi, tiền tiểu học bây giờ), NÓ chả nhớ đã được học chữ như thế nào, cũng không nhớ được học số ra sao, nhưng nhớ mãi, NÓ được làm lớp phó quản ca, nhớ mỗi ngày, hai lần được lên bắt nhịp cho cả lớp hát: lúc đầu giờ và lúc vào học sau giải lao....
Một chiều lắm gió, nhiều mây Đồng làng nhao nhác chim bay lạc đàn Lúa giăng cây chẳng nên hàng Hình như tay mạ lỡ làng lối chân
Bóng con đổ xuống mộ phần...
Làng Thắng, gốc gác xưa, từ thuở Vua Gia Long cho lập “Địa bạ cổ” huyện Vĩnh Bảo (1805,) tên “Làng Đắc Thắng” có lẽ, cũng tồn tại hàng nửa thế kỷ, chả ít. “Đắc Thắng” thuộc đất Trang Thanh Xuyên xưa, nay là Giang Biên, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. (Rồi, hình như, sắp tới đây, (2025) họ đang còn hợp nhất các......
vô tình nhặt được tuổi thơ trong màu hoa phượng rơi bờ Hồ Tây tần ngần năm tháng trong tay màu hoa đỏ vẫn y ngày xa xưa hình như ai gọi...
Biển nổi sóng hay tim anh dào dạt Ru mạn thuyền trong câu hát du dương Đôi mắt em hay biển đảo mờ sương Anh mê đắm niềm vấn vương huyền diệu… Ôi, Lý Sơn giờ này anh mới hiểu...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Tần ngần xa đảo Lý Sơn Bỗng dưng xao xuyến cõi hồn mênh mang Hình như sợi nắng lang thang Của chiều Thới Lới phủ vàng lối đi......
Hạ tuần... nghiêng ngả vầng trăng... Xót thương thân phận chị Hằng cô đơn Hình như trăng tủi, trăng hờn, Nên trăng rơi rớt... sợi buồn lung linh. Bao năm trăng vẫn một mình, Lẻ loi, cô độc đã thành lối đi......
Tàn đêm .... ướt đẫm hơi sương Tàn đêm điệu vũ Nghê thường vây quanh Hình như.... em nhớ về anh Hình hài hư ảo mong manh giữa đời Lời nào văng vẳng xa xôi...
Đến ngày hẹn, con bé, bỗng cảm thấy khấp khởi, hồi hộp lạ. Hôm nay, nó cùng mẹ lên phòng thầy Hiệu trưởng gặp Thầy và cô giáo chủ nhiệm. Nó 8 tuổi, tóc qua vai, mắt nâu tròn, lúc nào cũng lấp lánh, lấp lánh cười. Mỗi sáng, nó đều dạy rất sớm, chỉ để được...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!