- Sáng tác mới
Sao khát thế, dù rễ cây sũng nước? Dù gốc cây lép nhép đẫm mưa phùn? Lá cây khát màu xanh, Ngửa mặt nhìn xam xám, Đông không trôi, Thiu thỉu ánh mặt trời... Sao khát thế, Khát một nụ cười,...
Chỉ cần tâm sáng đầu trong Là câu hỏi sẽ hết lòng vòng thôi Mọi người ai cũng thấy rồi Chứ không như xử cái hồi SƠ đâu. Chỉ cần hỏi một vài câu Hôm qua PHÚC đã bắt đầu lòi ra...
Hôm kia có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi Hỏi ngày chìm đêm nổi...
Tin thầy vừa qua đời sáng nay, loan đi trong chúng tôi từ hơn 10 giờ sáng nay (21/5), một sáng Chủ Nhật đầu hè 2023. Tôi lặng đi một lúc lâu, bởi đêm qua, thực ra là rạng sáng hôm nay, tôi vừa xem đi xem lại vài lần video quay cảnh thầy trò chuyện với chúng tôi tại nhà riêng của thầy mới đây thôi....
Đợi hôm qua Mưa phùn không trở lại Sau lưng ta Người lỡ hẹn chưa già Trước mặt ta Nắng ngang mày mùa hạ Ngày vừa may Manh áo lụa gió bay...
Chắc tại anh ngộ nhận Nên xa càng thêm xa Cảm thông cùng thân phận Nghĩ người cũng như ta Đem trái tim khờ dại Tặng em ngày hôm qua Ngày hôm nay trở lại Thấy tình yêu phôi pha...
Tôi đếm từng giọt nắng Cuối ngày rớt trên vai Con đường nào chia hai Dòng sông không trở lại Ôi những ngày khờ dại Cánh diều hè đứt dây Tạm biệt những hàng cây Trong sân trường năm ấy...
Tôi sinh ra trong khu rừng rậm, Chỉ thấy lờ mờ những bóng hình, Đom đóm, đuốc rêu là ánh sáng, Soi đường tìm kiếm nước, ốc, sên....
Nghiêng buồn đổ ít chút vui Gọi bầy se sẻ lui cui cùng tìm Niềm vui non nớt tiếng chim Chập chờn cánh vẫy dáng hình trời xanh Niềm vui ơi, quá mong manh...
Bong bóng phập phồng suốt một chiều mưa Tranh mái rạ nuớc nâu rồi nước trắng Ruộng mùa đông nước đồng lạnh vắng Thân cò nào lúi húi giữa xa xa.....
Có khát khao thì mới biến mơ thành thật. Bạn đã sẵn sàng nhận sự may mắn chưa? Hạt không nảy mầm trên đất cằn khô. Hãy tâm niệm về thành công như một thói quen....
...... Như thường lệ Chớm vào Xuân, con lại về thăm mẹ Một góc yêu thương xin trả hiếu cho Người Kề bên con mẹ gieo giống nụ cười...
Tết đến nơi rồi mà vẫn chưa có gì. Hôm qua vợ mới đưa cho tiền. Mua một cành đào Bắc đem về. Quá đẹp ai cũng ưa...
Vượt qua nhiều thành phố, thị xã, thị trấn những dãy hàng hóa sầm uất, những nhộn nhịp người xe, những ảo não nhạc vàng và rậm rật nhạc ngoại, chúng tôi lọt về với tĩnh lặng ngọt ngào một vùng quê Đông Hưng...
Sáng nay nhìn thấy báo 9 độ, đấy là Hà Nội. Thấy bảo miền núi tiếp tục lạnh sâu, sương giá vẫn tiếp tục đóng băng. Cả một vùng trắng xóa, không chim muông, không trâu bò....
Mẹ bắt đầu "trẻ" từ khi nào nhỉ? Có lẽ từ khi tuổi cao không còn làm ruộng được nữa. Lúc đó, ông còn sống, các con đi làm xa, ông bà ở nhà tự chăm nhau....
Thầy Lễ tiễn cô sinh viên ra cửa và nói: - Thôi, thế nhé, em gắng sửa chữa bản thảo một lần nữa, nộp lại cho tôi vào tuần sau. Tôi sẽ xem lại lần cuối cùng trước khi em viết thành bản sạch....
Đừng nói lời chia tay Để biển buồn đến thế Trận mưa bay nhè nhẹ Hoen bờ mi long lanh Hôm qua biển còn xanh Nụ bình minh ngời sáng còn mỉm cười lơ đãng......
Đã lâu rồi gã không viết. Gã chán cho cái nàng Cô vít chết tiệt, chán cho cái đầu đặc như củ Đậu của gã. Chả là ngày bé gã dốt đặc cán mai, viết văn tả cảnh cứ như là dùi đục chấm mắm cua,...
Nàng Thu nỡ bỏ đi rồi Mà chưa kịp thốt nửa lời từ ly Hay là Thu dỗi hờn chi... Nên em chẳng nói câu gì với ta.. Rặng quỳ vàng rực hôm qua...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!