- Sáng tác mới
Em gửi yêu thương và nồng nàn nỗi nhớ Vào dải dã quỳ vàng trên phố núi cao nguyên Em gửi anh bao lời chúc bình yên Trong câu hát trong bài thơ em viết Em gửi nhớ anh vào hàng me xanh biếc Nhánh phượng đầu mùa đỏ thắm sắc yêu thương...
Tôi là kẻ đi lại nhiều nơi nên cũng được thưởng thức ẩm thực ở nhiều xứ, riêng về bánh cuốn thì những nơi có tiếng như Thanh Trì, Vân Đình đều đã nếm cả....
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm....
Rìa làng ngày xưa âm u lối cỏ đã không còn. Mình ngỡ ngàng trước những trang trại xanh tươi với ruộng vườn, ao, chuồng, quán bia ngay trong khuôn viên rộng rãi, mát mẻ và tươm tất, rất "dịch vụ" theo cái "gu" của Người Quê. Mình tròn mắt ngạc nhiên trước những vườn ổi, táo, dưa,......
Đến tận giờ tôi cũng chưa thể biết được là tại sao loại bánh này lại có cái tên độc đáo và lạ như vậy, mọi lý giải của tôi nghĩ ra đều không thỏa đáng mà cũng chả biết hỏi ai để biết được về nguồn gốc của tên gọi này....
Tôi về đong đếm Hạ xưa, Bon chen hứng bát nắng trưa để dành. Thập thò bên lũy tre xanh Buổi nao trốn học tranh giành tiếng ve…...
Mặt trời lấp ló ngọn tre Nêm chen ồn ã chợ quê ngợp người, Chẳng cần loa mõ gọi mời Hồn nhiên tự nhẩm khắc thời hợp tan Không phiên chính, xép chợ làng...
Nhắc đến ngày xưa, hẳn ai trong chúng ta cũng muốn lang thang dọc miền ký ức, mong được quay trở về thời ấu thơ, về cái thuở “chưa biết buồn” mà nhà thơ Hồng Oanh từng nhắc đến trong bài thơ “Về thành phố trước cơn mưa”....
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Tôi về đong đếm Hạ xưa, Bon chen hứng bát nắng trưa để dành. Thập thò bên lũy tre xanh Buổi nao trốn học tranh giành tiếng ve…...
Rộng vòng tay yêu thương Khi ta còn hơi thở Đường đời như sóng vỗ Đưa nhau về hư không… Sẽ chìm vào mênh mông Trôi giữa lòng vũ trụ Linh hồn quên hay nhớ Mẩu niềm vui xa xôi...?...
Tháng Tư về rực rỡ những sắc hoa Muôn muốt trắng đóa Loa Kèn mở nhớ Bông dành dành cũng thơm về trên phố Nhắc gọi ta về lại chốn quê nhà....
Sáng là nụ phong kín Chiều đã căng tròn hoa Hương quê bên cửa sổ Gọi hồn ta về nhà....
Chuông ngân chiều thả nắng mềm Thức hồn ta giữa đắm chìm cơn mê Chùa Keo thấm đẫm hồn quê Bên sông Hồng, nước vỗ về triền miên...
Cuối xuân thời tiết ẩm ương quá. Mưa vừa mới lây rây rắc bụi se se lạnh thế mà chỉ lát sau trời đã hưng hửng nắng, hiu hiu gió ấm. Thiên nhiên vừa nồng nàn tinh khôi vừa nhạt nhòa sương khói khiến cho lòng người lúc vật vã suy tư khi lại tĩnh lại trong trẻo ngây thơ như giọt sương mai buổi sớm. Chợt......
Trước bạo ngược dám xả thân Có nơi đâu sánh với dân quê mình? Cắm cờ kết thúc chiến tranh Những người lính trẻ: nơi sinh Thái Bình?...
Vẫn miền tịnh độ đó thôi Mà sao tâm tưởng bồi hồi rưng rưng Chiều tan trong nắng ngập ngừng Tiếng chuông ngân, tiếng mõ bừng cõi mê....
Sớm nay đi chợ, chị hàng cá vẫy vẫy: Có đặc sản đây em ơi! “ Đặc sản” hóa ra là mớ tép tầm một vốc tay đang nhảy tanh tách. Chẳng biết nơi khác thế nào chứ quê tôi phân biệt rõ ràng tép và tôm. Lớn lên đi học cứ tranh luận mãi về hai loại ấy nhất là những người bạn quê Hà Tây cũ....
Lạ như Tết mà cũng quen như Tết Hạ, thu qua, đông đến, rồi xuân Năm mới tới đúng khi năm cũ hết Mỗi đời người vừa vơi bớt một năm...
Sáng ba mươi tháng mười một lịch trăng, bố tôi lọm cọm thuê xe lên Biên Hòa thăm ông bạn già vốn là nghệ nhân chuyên vẽ hoa văn trên gốm sứ. Chiều, người về, gọi lũ cháu lễ mễ khiêng từ xe xuống một gốc mai già. Người giữ khư khư trước ngực một bó tranh. Tôi trịnh trọng đặt cây mai vào cái chậu lớn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!