- Sáng tác mới
Tôi đọc tập Tản văn “Tản mạn miền sương khói” của Trần Huyền Tâm vào những ngày đầu xuân, trong tâm trạng của một người vừa rời xa cái rét căm căm, mang theo bao nỗi nhung nhớ bâng khuâng về Hà Nội; mang theo những xao xuyến sắc hoa rực rỡ của triền bãi đá Sông Hồng về với phương Nam ngập tràn nắng......
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như một thứ gen (gene) văn chương, gen tư tưởng đồng hành với chúng ta. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng....
“Cùng em gánh nước cầu ao, Để câu lục bát rơi vào mắt nhau.” Bắt gặp hai câu thơ trong bài “Lục bát đêm trăng” trích trong tập thơ Hương Mộc lan (NXB HNV – 2014), tôi cảm thấy chạnh lòng, bâng khuâng chợt nhớ về hình ảnh những cái ao làng của quê hương....
Bạch Cư Dị (772 - 846), biểu tự Lạc Thiên, hiệu Hương Sơn cư sĩ, Túy ngâm tiên sinh hay Quảng Đại giáo hóa chủ, là nhà thơ Trung Quốc nổi tiếng thời nhà Đường. Ông là một trong những nhà thơ hàng đầu của lịch sử thi ca Trung Quốc. Những người yêu thơ Đường xếp ông chỉ sau Lý Bạch và Đỗ Phủ. Đường......
Cả một buổi trưa bồn chồn, vơ vẩn. Tôi lý lẽ với mình: “Có gì khác đâu giữa chiều nay và sáng mai? Bây giờ đã muộn rồi, đường thì xa. Sáng mai đi, sẽ thong thả hơn!”. Nhưng không trấn tĩnh nổi mình. Cái phong thư mỏng manh, bình thản nằm yên, mà cứ làm bàn tay tôi rịn mồ hôi....
Quá nửa đời lại nhớ đồng dao Đơn sơ quá, có học đâu mà thuộc Trò chơi trẻ ai người hiểu được Hãy đoán đi nào, có có? không không?...
Lên lầu Quan Tước là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt của Vương Chi Hoán. Bài thơ được tất cả những người yêu thơ Đường đều ưa chuộng, được truyền tụng từ nghìn xưa, sáng sủa trôi chảy, tả cao nhìn xa, lại chỉ dùng số từ rất ít mà mở ra triết lý thâm sâu. Đơn giản chỉ là lên một cái lầu có tên......
Tạm biệt những con đường xào xạc lá rơi, tạm biệt những cây phong vàng rực lao xao trong gió! Vậy là mùa thu đẹp đẽ yêu kiều rồi cũng qua đi. Khi mùi hương hoa sữa hết nồng nàn, buông sắc trắng nhẹ tênh vào nhớ nhung hoài niệm; khi những chiếc lá bàng úa đỏ yếu ớt sắp sửa lìa cành, lặng lẽ thả mình......
Trong phòng triển lãm, tôi bị cuốn hút vào bức tranh ấy đến nỗi mấy hôm sau đều quay lại ngắm nhìn. Một bếp củi, ngọn lửa hồng ấm áp. Chiếc nồi đang sôi, xì ra mấy luồng khói. Mọi thứ cạnh bếp đều lờ mờ trong ánh lửa bập bùng. Chiếc đèn dầu le lói đằng trước mấy cái chai cao thấp. Trên chiếc ghế......
Chị choàng tỉnh dậy giữa cơn mơ, mồ hôi vã ra ướt đẫm trên trán và cổ. Đưa tay vuốt gọn lại mái tóc, chị cố hình dung lại hình ảnh vừa gặp. Một cô gái có khuôn mặt đượm buồn, đội chiếc mũ tai bèo màu xanh lá cây bàng bạc, bộ quân phục phủ dầy lớp bụi đỏ. Hình như cô đi từ rất xa, rất xa tới tìm chị......
Trùng kêu rả rích đêm mưa Một, muôn kỷ niệm dây dưa dẫn về Dàn đồng ca quá não nề Tiếng cao, tiếng thấp, nhiều bè, bâng khuâng Trở nghiêng, chăn cuộn trong chăn...
Có một không gian luôn luôn vẫy gọi Trường cũ, ta về một sớm hè tươi. Ta kiếm tìm tháng ngày xanh rười rượi, Những cỏ cây, hoa lá một thời tươi!...
Nhẫn Nhịn là một loài hoa quý có sẵn trong vườn Nhà Phật. Hoa là hiện thân của một loại mỹ đức, có thể thành tựu nên những điều cực kỳ tốt đẹp trong cuộc đời của bất kỳ một sinh mạng nào. Bất cứ ai cũng có thể mang giống của loài hoa này về gieo trồng và thu hoạch những lợi ích vô cùng to lớn từ......
Âm – Dương là hai mặt không thể tách rời trong cuộc sống. Muôn vật trên trái đất này đều mang trong mình tính dương và tính âm. Con người cũng có người thiên về tính âm có người thiên về tính dương. Trong sách y học cổ truyền từ thời Hải Thượng Lãn Ông hay nói người có thể hàn hay thể nhiệt....
NHÀ ĐIÊU KHẮC HÀ TRÍ DŨNG: Nghệ sĩ phải gắn bó với dân tộc mình trong máu thịt nhưng phải có cảm quan thế giới sâu rộng...
Trăng vẫn còn ngái ngủ Dù mới qua đêm rằm Mây giăng như khói phủ Sao rầu rầu trùm chăn Ta ngồi trên sân thượng Vuốt không gian thật mềm Tiếng nhạc thênh thênh nhẹ Lao xao những hành tinh....
Ngày xưa ở một bãi nhỏ heo hút mom sông Hồng cuối tỉnh Nam có hai cha con một lão nông sinh sống. Người cha tên là Trung Đình, thời trẻ đã đỗ đạt thăng quan nhưng do vợ mất sớm ông cáo vua về quê để làm tròn bổn phận với cha mẹ tổ tiên và chăm sóc cô con gái bé nhỏ....
Cầm trên tay tập thơ của chị Trần Huyền Tâm, cứ lật giở thêm từng trang, ngân nga thêm từng bài, nghĩ dài nghĩ xa về những năm tháng đã qua, những ngày giờ chưa tới, tôi thấy mình có lỗi với thời gian....
Đêm đêm, mỗi khi ngước nhìn lên bầu trời đầy sao, chúng ta thường tự hào Trái đất là nơi duy nhất có sự sống trong vũ trụ. Chúng ta đâu biết rằng, những ngôi sao ta nhìn thấy trên bầu trời kia chỉ là cái chấm nhỏ trong Hệ Ngân Hà khổng lồ, còn Hệ Ngân Hà cũng chỉ như một chấm nhỏ trong vũ trụ bao......
Chợt bừng sáng một không gian phố, Chợt dịu dàng những đóa cúc họa mi, Những buổi chiều này, ta muốn tạc vào thơ, Những mỏng manh của bông cúc trắng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!