- Sáng tác mới
Sen tàn đâu, cúc tàn đâu... Sao không vui đón khi nào mùa sang. Lo tàn hòng chặn thời gian, Nghĩ mùa đang tới tâm tràn niềm vui. Chuyện qua thì đã qua rồi,...
Khi còn sống, con chim ăn kiến. Khi nó nó chết, kiến ăn lại chim. Một cái cây có thể làm ra hàng triệu que diêm. Nhưng khi cần, một que diêm có thể đốt cháy đến cả triệu cây....
Đã đi lúc nào đâu, mà ta lại đến, Đã đến nơi đâu, mà ta quay lại định về? Cả một đời quẩn quanh, Như con lật đật, Ngã nghiêng cười, Ngất ngưỡng giữa Mê... Trong giấc mơ, Ta thấy ta từ Tiền Kiếp,...
Chiều Chủ nhật, tôi ngồi trước bậc thềm quan sát những đứa trẻ trong xóm chơi với nhau. Chúng thường chơi trò chơi yêu thích “Ta là chúa tể”....
Hôm nay là tiết Đoan Ngọ, mồng 5 tháng Ngọ của Âm lịch. Đoan là khởi đầu. Còn Ngọ có 2 thuyết, một là tháng 5 Âm lịch có tên là Ngọ nên gọi là Ngọ, hai là Ngọ biến âm từ Ngũ, tức chỉ ngày mồng 5 Âm lịch (tức Sơ Ngũ)....
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại,...
Bài toán con hỏi sáng nay Mẹ mới chỉ nghĩ ra đáp số Mà quên cách diễn giải rồi. Bài toán của con cần có cả lời Thì mẹ lại bỏ qua phần ấy, Con à, khi cần chú thích Mẹ vừa quên, vừa thiếu, vừa thừa....
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Hạnh phúc không có số lượng, không chất lượng cố định. Hạnh phúc là cảm xúc, ta chỉ có thể diễn giải phần nào. "Hạnh phúc" là ta có được người ta trân trọng nhất?...
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
"Nhân chi sơ, tính bản Thiện" là câu mở đầu của Tam tự kinh, một cuốn sách của Trung Quốc được soạn từ đời Tống dùng để dạy cho trẻ em xưa. Câu này có nghĩa là: Con người sinh ra bản tính ban đầu vốn thiện và tốt lành, khi lớn lên, do ảnh hưởng của đời sống xã hội mà tính tình trở nên thay......
Sau hai tập thơ “Ý nghĩ ban mai” và “Khoảng xanh miền nắng” (NXB Hội Nhà văn Việt Nam, ấn hành 2015 - 2018), “Gửi lại dấu yêu” là tập Bút ký mà Bùi Thị Biên Linh vừa tiếp tục công bố trước công chúng bạn đọc....
Nếu ta muốn giúp người bị tự kỷ, có lẽ, ngoài quyên góp tiền bạc, ngoài huy động các chương trình thiện nguyện...thì việc không kém quan trọng là chúng ta phải hiểu về chứng bệnh này. Có vậy, sự giúp đỡ mới hiệu quả....
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại, Chúng ta cũng thế vẫn đi....
Đời người, ngẫm ra có những chuyến ra đi thì dễ mà trở về thì khó. Cái nơi mà tuổi thơ tôi đã từng ở đó và có rất nhiều kỷ niệm, chỉ cách nơi tôi đang ở hiện tại chừng 20 cây số, vậy mà hơn 30 năm sau, tôi mới lại tìm về....
Người ta mơ thành bướm, gọi là Giấc Điệp; mơ thành kiến dưới gốc Hòe thì gọi là Giấc Hòe. Chẳng hiểu tôi nghiệp gì mà có Giấc Mèo. Số là đêm qua tôi mơ trở thành một con mèo. Tuy nhiên trong rủi có may, tôi hiểu những thứ về mèo mà trước kia không biết, mà có thể có quý vị cũng chưa biết. Xin kể lại......
Và cứ thế, cứ thế, tôi lớn lên sau chiếc yên xe đạp của thầy tôi mỗi tháng ngày. Con ngựa già mang tên “thiếu nhi” cứ nhẫn nại, miệt mài tiến lên, đưa tôi gần hơn cái đích cần đến thì tấm lưng gầy của cha tôi càng cong xuống gần chiếc ghi đông xe đạp. Một Tuổi Thơ Văn ngọt ngào, lấp lánh niềm vui......
Mặt trời dần lên cao, nắng rực rỡ nhưng không chói chang gay gắt. Nắng lấp lóa trên những vành nón nghiêng nghiêng, nắng long lanh lặn vào những giọt mồ hôi tuôn rơi trên khuôn mặt ửng hồng của người thôn nữ, nắng lung linh tỏa sáng trong những ánh mắt, những nụ cười đằm thắm, nắng chìm vào những......
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!