- Sáng tác mới
Tóc em Quên nghe gió thổi Ngân rung tiếng hát của trời Khúc nhạc ùa ra từ đất Thanh âm dập dìu lứa đôi Tay anh Không nghe thác nói...
Người ta yêu người Vì người ta yêu mình Yêu diết da mình Nên yêu người da diết Yêu sự sống nên yêu luôn cái chếtnHồn người yêun Xây mộ ở trong tim...
Em cứ chờ chồng đi Nàng Tô Thị đã ngàn năm hoá đá Em cứ chờ chồng đi Người con gái Nam Xương nghiệt ngã Em cứ chờ chồng đi Nhưng em ơi Người đàn ông của em, Có khi cũng chỉ còn ảo ảnh Có khi đang ở bên cô gái khác chờ chồng...
Khắc khoải Anh ơi Em nhớ lắm! Em biết thừa Anh cũng đang nhớ em Em nhớ Anh cười, bàn tay ấm nắng Em biết Anh ngồi miệng chát đắng vắng em...
Cỗ máy thời gian lầm lũi Tháng năm vòng bánh xe quay Cuộc đời trở nên già cỗi Chẳng thể níu kéo từng ngày... Bất chợt nếp nhăn trên trán Khóe mắt hiện dấu chân chim Xương khớp ê ẩm nhắc bạn...
Trên phố đi bộ Provence rất nhiều người đi qua rất nhiều người dừng lại một chàng trai đang hát khúc ca đồng quê vời vợi buồn thương...
Yêu bản thân mình nhé Cô gái của tôi ơi Không biết bao lâu rồi Em đã quen mạnh mẽ Sáng tối cười vui vẻ Làm hoa xinh giữa đời...
Đang đi trên đường, chàng trai đột nhiên hỏi bạn gái mình. Tố Hiền, sao ngày nào em cũng đi giày đế thấp thế? "Tại em thấy thoải mái ..."Cô gái tưng tửng đáp lời chàng trai. "Nhưng phụ nữ ai cũng đi giày cao gót để nhìn thon thả hơn mà"...
Em ở thật xa nhưng sao gần đến lạ Hiện hữu xung quanh như có tự bao giờ Thân quen lắm như đã là tri kỷ Ngày nhớ đêm mong sáng đợi chờ. Em đến thật gần ở bên ta...
Tóc em Quên nghe gió thổi Ngân rung tiếng hát của trời Khúc nhạc ùa ra từ đất Thanh âm dập dìu lứa đôi Tay anh Không nghe thác nói...
Yêu nhau người này chưa nói Người kia đã uống trọn lời Trời rộng bé hơn vung nhỏ Thăng hoa đậu xuống lứa đôi Sông nào nước không ra biển Chưa rơi mặn chát lạc nhau Khi yêu lở bồi quên hỏi...
Sinh ra để làm luật Mà còn thích làm thơ Khi cái đầu cần lạnh Trái tim lại ngẩn ngơ. Có phải là duyên nghiệp Trổ quả ở trần gian ? Mang cái danh “luật sĩ” Vẫn đa tình, đa đoan ?...
Mọi sự sẽ cực kỳ phức tạp khi yêu Cảm xúc cứ rối bời như canh hẹ Để rồi mãi vẫn là như thế Chưa hé môi đã nói hết mọi điều...
Yêu nhau người này chưa nói Người kia đã uống trọn lời Trời rộng bé hơn vung nhỏ Thăng hoa đậu xuống lứa đôi Sông nào nước không ra biển Chưa rơi mặn chát lạc nhau Khi yêu lở bồi quên hỏi Sóng nao ăn kiếp ở đời...
Trái tim ta làm việc suốt cả ngày. Thấy nói mỗi ngày trái tim ta đập khoảng 108639 nhịp. Lượng máu nó bơm mỗi ngày có khi đến cả chục triệu tấn ấy chứ đùa. Khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời là 149.600.000 km, còn quãng đường máu chảy trong cơ thể ta mỗi ngày lại là 270.312.000 km....
Khi nhớ hơn cả nhớ Đôi ta rời giấc mơ Tìm nhau trong đời thực Nhịp tim người thao thức Khi yêu hơn cả yêu Từng vần thơ mất ngủ...
Thời gian tựa như chiếc vó Cho ta chắt lọc cuộc đời Mặt trời giống em bé nhỏ Cho ta sáng tỏ cuộc chơi...
Hạnh phúc sinh ra từ tình yêu Non tơ ấy vốn nhuốm màu đau khổ Cháy vì giận, vì hờn, bỏng vì thương, vì nhớ Tay trong vòng tay, sung sướng biết bao nhiêu...
Nắng tháng Tư, dát vàng như mật, nắng hanh hao pha chút đỏng đảnh của cô nàng đầu hạ, yêu nồng nàn, khát bỏng, ngây thơ, nhưng cũng đầy bao dung, thánh thiện. Sấm bất ngờ trong sương sớm, mưa rắc bụi trên cành cây kẽ lá....
Phụ nữ - họ có một điểm mạnh mà đàn ông hiếm thấy. Đó là sự chịu đựng. Sự im lặng chịu đựng. Thực ra cuộc sống không bao giờ có thể mỹ mãn như mong muốn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!