- Sáng tác mới
Anh cứ mải mê tìm dã quỳ vàng phố núi Sao lại chẳng về mùa điên điển quê em Miền Tây quê em miền đất bưng biền Với những khúc dân ca như phù sa đất mịn Sao anh không về vào mùa chôm chôm chín...
Anh xa em rồi nhỉ? Ngỡ chỉ thoáng mây bay Mà nơi này em thấy Chiếc lá rơi cũng buồn Mùa đi không trở lại Cô gái không phải em thanh xuân và xinh đẹp Hạnh phúc nhiều nhé anh!...
Bạn ơi! Người làm thơ - cũng như thơ Có năm bảy loại Còn thơ đúng là thơ Thì không ai "bêu riếu" nổi Vậy can gì ta phải bận tâm?! Hãy khẳng định tài năng Bằng những hạt mưa dầm. Cứ mưa đi! Rồi đất kia phải thấm......
Đọn tóc heo may mỏng mảnh Vờn chiều rủ tím lòng đêm Dịu dàng từng nụ mưa êm Nở sao vui ngàn mắt sóng. Nắng thiền xanh con đường vắng Nâng niu hươm bụm mây vàng Thời gian gom hết cũ càng Phong rêu hàng mi mái phố....
Sống là việc mở ô và gập ô mỗi ngày. Còn Chết là việc ô gập rồi, không mở ra lại được nữa. Thành công là việc sở hữu nhiều ô. Hạnh phúc là cho mượn nhiều ô. Bất hạnh là chẳng cho ai mượn ô. Yêu nhau là cả hai dùng chung ô mặc dù mỗi người đều ướt một bên vai. Chia tay là rời ô chung và mỗi người......
Mùa hè Hạt mưa lanh chanh Chen nhau đậu vào bông phượng vĩ Mưa mùa hè Em yêu đến thế Những buổi đi học về Bứt lá che đầu làm nón Chúng em đội màu xanh Đi trong cơn mưa mùa hạ...
Chuyện xa lắm. Ngày ấy, thuở còn mồ ma giặc Pháp, dân Tẩm Thượng bảo nhau. Thằng Hỳ sinh ra, được thả về sống ở Gò Bơn này là do ông trời đã bày nên trò ấy. Hỳ họ Vũ, tên thật là Tiếu. Tiếu là cười. Hỳ là âm thanh của cái cười. Cũng là cười! Sự ăn khớp của Hỳ từ vẻ mặt, nét nhìn, giọng nói, tất......
Thời tuổi trẻ tôi đi lại nhiều nơi, ngược Bắc xuôi Nam miền ngược miền xuôi đủ cả nên cũng biết được nhiều địa danh, đi trên nhiều chuyến phà qua các con sông lắm. Tôi đã đi hết các bến phà trên quốc lộ 10 từ Thái Bình sang Hải Phòng tới tận phà Bính, rồi cả phà Rừng, phà Bãi Cháy ngoài Quảng Ninh....
Bỗng dưng trời đất cho ta Hay nghìn năm trước đã là của nhau Sớm xuân ấy nhện bắc cầu Và đôi bướm ấy đưa dâu dập dìu Nghìn lần ai hiểu rằng yêu...
Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình“tuyển” về làm “một trại viên” dự lớp đào tạo, bồi bưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học trong tỉnh, tôi không bao giờ quên được hình ảnh......
Cái lạnh này lại làm tôi nhớ cảnh người làng Hoàng Tường làm đồng. Mấy chục năm trước, cũng sống ở quê ít năm, chứng kiến cảnh mọi người dậy tù tờ mờ sáng, áo tơi, chân đất ra ruộng, mình thì vẫn co ro, oằn oài trong chăn. Đành là việc sinh nhai sinh kế, nhưng quả thật, sức chịu đựng, kiên trì của......
Bất chợt đến trong đêm mờ ảo Tiếng mưa rơi như tiếng bà sàng gạo Tay xoay đều vòng thời gian trôi nhanh....
Đồng Tháp Mười – vùng đất thuộc miền Tây Nam Bộ, không chỉ có những cánh đồng lúa bát ngát mênh mông, những rừng tràm trải dài tới chân trời, những dòng kênh chở nặng phù sa… mà còn gợi nhớ, gợi thương với những loài hoa đặc trưng: hoa sen, với câu ca dao mà hầu như......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!