- Sáng tác mới
Hà Nội ta đem nỗi nhớ Thả vào hun hút heo may Doi cát đò Chèm năm ấy Sáng trắng mùa đông sông Hồng Lòng ta như sông phơi đáy
Ơi người Hà Nội đầu đông...
Rượu núi Cất ra Thiên Thai Sông Lô Ủ bằng men lá Suối mơ Chưng từ màu biển Máu người Chắt Tiến quân ca Mùa xuân đầu tiên...
Mùa nào mà cỏ chẳng xanh Mưa xuân ta rắc long lanh mỗi ngày Hè gieo những hạt mê say Để thu đủng đỉnh đầy tay hoa vàng Se se đông lạnh mơ màng...
Tinh mơ chim đã hót líu lo. Hoa dịu dàng cho một ngày hạnh phúc. Hai mươi phút đường rừng uốn khúc. Thông xanh reo nơi rực rỡ vàng hoa.
Hoa như nắng tỏa trong ngàn lá Hạnh phúc nào bằng hoa nở giữa hồn ta...
Hoa dâng tràn ánh mắt. Ban mai, ngày tinh khôi. Vườn như tình yêu cuối. Tím trong hồn thủy chung. Khi tha thiết cùng hoa Lòng an hòa như nắng Trong tinh khôi sắc trắng...
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Tại mùa xuân mà muôn hoa đua nở hay tại màu hoa quyến rũ xuân về Đời may mắn được mấy lần gặp gỡ mà không say đến độ đê mê...
Phiên chợ tết mưa xuân bay lất phất Có con gà mào đỏ gáy te te Có bà lão tóc thời gian nhuộm trắng Cây đa già buông rễ xuống chân quê...
Em à, duyên hợp rồi tan... Như bèo trôi dạt dưới làn gió đưa! Anh ngồi chắp nối vần thơ, Đưa em về chốn tình xưa đôi mình. Hỏi em còn một chút tình, Chút vương,chút vấn bóng hình anh không?...
EM .... Mùa Đông ấm áp EM .... Mùa Xuân nồng nàn EM .... Mùa Hè ngan ngát EM .... Mùa Thu chứa chan ANH .. Mùa Đông lạnh lẽo ANH .. Mùa Xuân ngỡ ngàng...
Trời trong xanh ,xanh đến lạ lùng tháp Ép Phen (Eiffel) in hình trên đó dòng Sông Sen (Saine) uốn mình dạo phố Nhà Thờ Đức Bà chuông điểm ngân nga Ánh sáng Kinh kỳ huyền ảo như mơ...
Hôm nay lại cuối tuần rồi, Tạm quên ngày tháng anh ngồi tương tư, Xa nhau từ độ đến chừ... Sao anh cứ ngỡ mới như hôm nào?
Ngoài sân lá rụng lao xao, Nghe ngàn nỗi nhớ cồn cào tim anh!...
Những ngày ngược hơi may gió bấc lạnh thấu xương trên cao nguyên Đồng Văn tôi bỗng nghe tiếng khèn người trai Mèo gọi bạn đặc quánh lại
như tiếng người đàn bà kêu trong đêm Cà Mau...
Ở trong khu rừng nọ Nhà Cáo, Thỏ gần nhau Nhà Cáo xây bằng tuyết Tuyết trắng xóa một màu. Thỏ làm nhà bằng gỗ Toàn loại gỗ đắt tiền
Nội thất đều hàng xịn Chăn đệm sạch và êm....
Một đời săn đuổi không gian Lãng quên ký ức mênh mang gió lùa Hạ về cánh võng đong đưa Tiếng ve hun hút tiễn mùa Xuân đi…....
Anh tới Không coi đây là đích Mà chỉ vì tiện lối rẽ vào thôi. Đón nắng non Lá mùa xuân chuyển dần từ xanh nâu sang xanh lục Hoa xao xuyến nở...
Tháng Năm châu Âu dịu dàng, mới mẻ. Dường như lá còn đang lưỡng lự chọn màu vàng của nắng hay màu xanh đậm đà của cỏ. Dường như nắng cũng rụt rè không muốn những chiếc lá non giật mình vì tia ấm hạ. Nắng buông dập dờn từng chùm lung linh đốm sáng....
Trên cánh đồng mùa xuân Em bất ngờ rẽ xuống bờ mương nhỏ Anh bảo lối này rất khó Có thể đến cuối còn phải lội qua mương Chả lẽ em ưa thích? Em đáp đó là cách tạo thành kỷ niệm Nhưng nếu xuống một mình em cũng chả dám đâu....
Ở nơi ấy có một hàng liễu rủ Có một ngôi nhà nhỏ ở ven đồi Ở nơi ấy có một cây cầu cũ Gió mùa hè xao xác những rặng tre Ở nơi ấy có một vườn hoa tím Có cánh buồm nâu sẫm giữa ngàn sương...
Giấc mơ đời dù đẹp đến bao nhiêu...! Thì đường trần ta vẫn bước cô liêu Không sáng sớm, không một chiều đón đợi Chia tay nhé hỡi mùa xuân khêu gợi. Hỡi mùa hè nắng rực lửa kiêu sa,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!