- Sáng tác mới
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm xửa xưa rồi Có người đàn bà góa Nuôi con trai mồ côi. Người mẹ chiều con lắm Con lêu lổng chơi bời Mẹ đêm ngày khuyên bảo Mà con không nghe lời....
Anh có nghe gió thì thầm muôn lời yêu dấu Anh có nghe tia nắng nhỏ cựa mình Mùa sang đấy, hè chập chờn cánh mỏng Chú chuồn kim mê mải nắng hồng. Anh có nghe đất trời rung động Núi ngả chân mây,...
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm xửa xưa rồi Có người đàn bà góa Nuôi con trai mồ côi. Người mẹ chiều con lắm Con lêu lổng chơi bời
Mẹ đêm ngày khuyên bảo Mà con không nghe lời....
Xưa có anh tên Sĩ Là một học trò nghèo Nuôi mẹ già lụ khụ Đời sống thật gieo neo. Anh muốn đi tìm vợ Về đỡ đần việc nhà Lại chăm sóc cho mẹ Để anh đi học xa....
Ngày xưa từ lâu lắm Người đã biết ăn rồi Múi, xơ, hột bùi ngọt Chỉ bỏ vỏ gai thôi. Này nhé múi thơm ngọt Này nhé xơ bùi, dai Còn hột mà rang luộc Bở, thơm và… rất vui....
Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời Nên giật mình với mùi thơm hoa sữa Hoa sữa thơm đến chừng như khó thở Đến vô tri như cũng tỏa hương trời...
Mưa xuân gieo hạt ngang trời Cỏ như từ hạt mưa bời bời lên Chạm vào một chút tay em Mùi thơm cỏ ngọt ngược lên môi mềm....
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Hai người một xe máy Thoáng va nhau đường nhỏ chênh vênh. Chiều cuối năm Hoa e ấp hơn, chúm chím như chào. Anh phủi giúp rất lâu một cánh nhỏ hoa đào Bám hờ trên áo....
Minh đong ba miệng bò gạo vào rá, liệng qua trước mặt chị Nếp mẹ nó đang ngồi chọn cói rồi đi về phía giếng để vo. Trước khi đổ gạo vào nồi, nó bốc một nắm bỏ sang cái bát riêng....
Một lần, tôi được đọc được một bài viết về hoa quỳnh – những bông hoa nở trong đêm, trắng muốt, mùi thơm quyến rũ và “chỉ những ai yêu hoa mới được thưởng thức vẻ đẹp ấy”. Vậy là tôi ao ước có được một cây quỳnh để trồng bên cửa sổ, tưởng tượng vào những buổi tối đầy sao,...
Sống vào thời loạn lạc Cửa nát rồi nhà tan Giặc giã rồi đói khát Làng xóm thì tan hoang. Một chàng trai mạnh khoẻ Cắp gươm nhảy xuống thuyền Theo dòng trôi vô định Rồi neo lại xứ Miên....
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Đêm ấy mình ngủ ở khách sạn Hương Giang. Từ ban công ngắm vầng trăng thượng tuần sóng sánh mênh mang sông nước không gian thật hư ảo lạ lùng. Gần sáng xuất hiện một giấc mơ lạ....
Bố mẹ ơi tháng bảy lại về Nhớ khi xưa căn nhà rung trong gió Bão đổ dập dồn, quét tung ngói đỏ Bố vội vàng kéo gỗ che ngang Và thủa ấy, con mười lăm mười bảy...
Cũng mong manh, cũng nhẹ nhàng Cũng rung rinh đỏ như ngàn hoa thôi Mùi thơm thơm cả lên trời Vàng ngây ngất nắng, đỏ bời bời hoa Này là tháng chín, tháng ba...
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Tuổi thơ tôi, tháng ba, hoa xoan nở tím vườn quê. Hương hoa xoan nhè nhẹ toả khắp không gian thật dễ chịu. Tôi còn nhỏ đã bị ám ảnh bởi những câu thơ của Chế Lan Viên: Tháng ba nở tím hoa xoan. Sáng ra mặt đất lan tràn mùi hương....
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!