- Sáng tác mới
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Cứ vô tình mưa rơi triền miên Thời gian như nhớ lại như quên Không gian hư ảo nhoè trong nước Ly rượu lắc lư những giọt mềm Mũm mĩm Mùa Thu mũm mĩm em...
Cảm ơn Thanh Xuân Huyền Diệu Đã cho chúng mình gặp nhau Đứa giường trên, đứa giường dưới Cái thời lung linh sắc màu. Bên nhau buồn vui một thủa Sản sẻ trang thư, nụ cười Gói bỏng ngô, củ sắn nóng Giận hờn, thương nhớ chia đôi...
Giữa trời những hạt mưa rơi Chơi vơi vội vã tìm nơi về nguồn Trốn nhanh nắng hạ trời buồn Chẳng mong trong nắng ánh lên sắc màu Chỉ cần nước lại cùng nhau...
Lãng đãng bóng em Sài Gòn mưa rồi lại nắng Anh ân hận một ngày ta xa vắng Em cứ thầm thì tìm giọt nắng đôi môi Thì lại thôi, bởi xa xôi chỉ là giả thuyết Anh sẽ biết điều mà em đã biết Hai chúng mình...
Lưng chiều trời đổ cơn mưa Hạt bay hạt rớt nô đùa trước hiên Mây đen phá vỡ muộn phiền Đổ mưa trút bớt nỗi niềm không tên... Mưa rơi nhè nhẹ mắt em...
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Hoa nở rồi hoa tàn Trời mưa rồi lại nắng Duy tình yêu nơi em trong trắng Mãi tinh khôi vĩnh viễn muôn đời Có cánh buồm là có biển khơi Có hải âu là có ngàn cánh sóng Yêu đi em Tình yêu là khát vọng Để nhân gian tồn tại mai sau...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Đất nuôi cây có cây không ngay Đất buồn quá suốt ngày vật vã Giời thương đất mưa rơi lã chã Giúp đất hồi sinh hỉ hả vì cây...
Người ơi, lời thơm ngát Tay hoa thoa phím đàn Gót sen hồng nhẹ lướt Thắt lưng xanh Hàng Thao Ta gõ tom tom chát Mưa ghẹo ướt áo em...
Năm mươi tuổi, chợt thấy già Mẹ mong mỏi được làm bà ngoại thôi Vậy mà năm tháng cứ trôi Sáu mươi tuổi mới như lời mẹ mong Hành trình cùng với long đong...
Mưa rơi xuống vì đám mây không còn chịu nổi sức nặng Nước mắt rơi vì trái tim không còn chịu được nỗi đau...
Nắng mưa là chuyện của Trời Thức hay ngủ, chuyện của Tôi ấy mà Cần gì Nguyệt Quế ra hoa Biết buông biết bỏ là Ta thắng mình Nắng mưa, Chua ngọt, Nhân sinh Quay cuồng quanh một chữ Tình liêu xiêu...
Ở nơi ấy quê hương xa vời vợi Nắng cháy biết buồn, mưa rơi biết nhớ Ở nơi ấy sóng không xa bờ Gió ngu ngơ viết thơ nền cát vắng. Và nơi ấy tuổi thơ trôi trong trắng!...
Mưa từ ngoài bể mưa vô Mưa ngang núi Ngự lô xô trắng trời? Mưa dốc bắc dội xuống đời Mưa ngược nam gió bời bời sũng mưa?...
Em có lỗi gì đâu, Mà bảo anh tha lỗi. Mưa rối bời mưa bụi, Mà lòng anh bâng khuâng.Hãy vui lên đi em, Dạt dào như mưa Hạ, Đừng dầm dề nặng lá,Những giọt buồn nhặt thưa....
Hanh khô chiết nước để dành lá úa thâm thẫm lìa cành thả trôi Kiểm kê vất vả ai người mã vạch lưng áo mồ hôi khô vằn , Nắng hanh hong bớt nhọc nhằn...
Ngoài song lất phất mưa rơi Se se gió lạnh, lòng tôi chợt buồn... Một mình cùng với cô đơn Một mình tựa bóng hoàng hôn chính mình Đã lâu quen vắng bóng hình...
Tình cờ gặp một người làng tại đám cưới ở thành phố Hồ Chí Minh. Sau một hồi hỏi han tình hình, ông nói với tôi: Làm nghề viết, sắp “hưu” rồi sao không viết cái gì về làng mình đi! Tôi “ớ” người ra. Ừ nhỉ, quả là từ trước tới giờ, tôi chưa viết được cái gì ra hồn về làng mình cả!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!