- Sáng tác mới
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Náo nức ửng hồng, Náo nức thắm tươi Những trái cây ương đang hồi hộp chín Tự đốt mình bằng mong chờ, bịn rịn Cháy từng giây Từng thơm ngọt Một đời…...
Khi cầm thơ trong tay, Chị hãy ra cầu Tình* Đọc thơ cùng với sóng Niềm vui chung mở rộng Nỗi buồn lặn đáy sông. Khi cầm thơ trong tay, Chị ghé thăm vườn hạ Ngâm thơ cùng sắc lá Ửng hồng xinh gò má...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Với lòng tốt: quỳ gối cảm ơn Với tài năng: nghiêng mình kính cẩn. Người khen ta đúng: là Bạn của ta! Người chê ta đúng: là Thầy của ta! Trong cuộc sống, ai giúp cho ta điều gì tốt, dù nhỏ, cũng cần phải biết tri ân, hàm ân và báo ân. Đó là thái độ cần có của con người chân chính, sống có nghĩa, có......
Muôn kiếp trước ta là Hùng Vương oai linh hiển hách Những kẻ thù sát vách nể sợ ta Là Chu Văn An thanh bạch hào hoa Coi danh lợi phù vân như mây khói !...
Nắng mưa là chuyện của Trời Thức hay ngủ, chuyện của Tôi ấy mà Cần gì Nguyệt Quế ra hoa Biết buông biết bỏ là Ta thắng mình Nắng mưa, Chua ngọt, Nhân sinh Quay cuồng quanh một chữ Tình liêu xiêu...
Hoa vừa rụng Tóc em vương Hương làn môi ướt anh Sao anh mãi đi xa Để nỗi buồn ở lại ? Em nuôi anh bằng hương hoa Anh nuôi em bằng ngày mai...
Ngày Phật Đản Sinh, Hằng triệu biển ngôn từ của thế gian, Có dạt dào bao la lớn nhỏ, Dù ngàn kiếp này có bao nhiêu hơi thở, Con cũng không sao nói hết mọi ơn dày......
Nơi nào trên thế giới Hạnh phúc đến trú chân Nơi nào giữa nhân gian Hạnh phúc không về ở Hạnh phúc thường mắc cạn Khi con người ác tham Hạnh phúc ở trong tâm Thấm tận cùng vũ trụ...
Cỏ non xanh sắc thanh minh Bao nhiêu kiếp trước của mình dưới kia? Tổ tiên chài lưới, tát đìa Ông cha dời núi cũng về nơi đây? Bỏ buông đồng dở luống cày Quên đi năm tháng những ngày đói no !...
Anh cõng em Anh cõng mây cõng gió Anh chạy ngược lên dốc cao Dốc dài hơn tiếng hú Dốc cao thua ngực em Dốc cao chỉ ngắn bằng hơi thở Anh cõng em Cõng núi xuống dốc Anh cõng trên lưng cả số phận mình...
Đa một đời bền bỉ Biếu bóng mát, quả ngon Cho bao loài nương tựa Che chở mọi linh hồn. Đa chết thân mau nát Trả về đất thảnh thơi...
Cầm Khúc Hạ yên, chắt lọc từ hơn 30 năm làm thơ của Nguyễn Thành Tuấn, tôi tự hỏi nếu ngay từ những ngày đầu làm thơ mà anh đã tự trang bị dầy dặn các kiến thức về lý luận phê bình văn học như mấy năm gần đây, thì thơ anh sẽ như thế nào?...
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Sẽ có một ngày Người lẻ nhau về trời Ngày ai kia lìa đời Ngày không lứa đôi Sẽ có một người Trên thuyền đời đứng đợi Cùng ta trôi...
Mắt mỏi còng lưng Đi tìm đôi tất Bước run bần bật Choàng vào chân con... Một đời vẹn nghĩa sắc son Tám mươi mùa bão che con nên người...
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Một đời mấy đận qua đây! Cứ thèm được nép tán cây Đền Hùng. Bâng khuâng ngay tự sông Hồng. Đường về Đất tổ thơm bông bồ đề. Bánh dày ngào ngạt hương quê. Cây xanh tỏa mát bốn bề không gian....
Bao nhiêu bạn thành anh hùng Chiến tranh nham nhở xé từng mảnh da Bao nhiêu bạn vĩnh viễn xa Tấm bia trên mộ chỉ là gió thôi Có bạn gái đợi một người Tuổi hoa bom dội hơn mười năm đau Yêu nhau mà lúc lấy nhau Trời hành hạ đất cho nhàu mới buông...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!