- Sáng tác mới
Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế! Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn. Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá. Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. Chẳng có luật nào cấm lên chùa! Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu....
Có hai chữ CÁT trong chữ Song Hỷ . Nó gắn vào câu chuyện của một danh nhân xưa: nhà cải cách, nhà thơ Vương An Thạch. Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, do ảnh hưởng của nền văn hóa...
Hỏi: Thưa bác sĩ, có người nói luyện tập cardio (cardiovascular exercise) sẽ giúp kéo dài tuổi thọ. Có đúng không ạ? BS: Nó chỉ tốt cho nhịp tim. Chỉ thế thôi Hỏi: Người cao tuổi đừng quá lãng phí thời gian vào tập tành....
Mấy hôm trước, lúc cả nhà ngồi quây quần uống trà sau bữa điểm tâm, ông tôi bảo tới mùng 8 tháng 8 này, bà nội vừa tròn 88 tuổi. Bố tôi vui vẻ nói đùa, nếu biết thêm giờ sinh nữa thì dãy số tính tuổi bà sẽ là bốn con số 8....
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Từ lâu tôi đi chợ Không mặc cả mấy khi Nhất là của các cụ Bán lèo tèo thứ gì... Với xe ôm cũng thế Thêm mấy đồng lót tay Hoặc chào hỏi mấy chị Đi gom rác hàng ngày......
Ngủ lại buổi trưa ở biên viễn Long Xuyên nắng sóng sánh mật ong tràm dịu dàng tuôn chảy em thấy chưa ta chỉ là những người rất đỗi bình thường bên nhau bồi hồi nghe gió Cửu Long thì thầm một miền đất mới...
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT....
Thoang thoảng Xuân Tia nắng vàng đẫm hương thơm Đào thắm mai vàng xen vào làn gió nhẹ Tiếng bếp lửa hồng reo vui khe khẽ Nồi bánh chưng xanh nô nức gọi Xuân về...
Giữa ảo mờ sương trắng Chầm chậm vòng xe lăn Một chút mơ màng nắng Ấm đôi tay ngại ngần. Hoa nở vừa nửa bận Chút hương kịp run lên Gió mang người xưa đến Ngất ngây say cả trời....
Người xưa bảo, muốn thành công, phải đạt đủ 3 điều kiện là Thiên thời Địa lợi Nhân hòa (天時 地利 人和, 천시 지리 인화). Có lẽ ai cũng hiểu Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa nghĩa là gì rồi....
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
Mới ngày nào thu còn rơi trong nước biếc, Giờ tuyết đã về, trắng muốt bông bay. Trời đất xoay, đời cũng quay mấy ngả. Chỉ còn ta, đối diện với ta. Tự hỏi lòng, đã bước đi xa? Hay vẫn dùng dằng thương lá rụng....
Trong tiếng Hàn, chúng ta vẫn biết thành ngữ "칠전팔도" (七顚八倒, thất điên bát đảo), tức là bảy lần ngã, tám lần đổ, chỉ một chuỗi thất bại cay đắng của ai đó ("điên" ở đây là ngã)....
Thời gian trôi quá nhanh! Già lúc nào chẳng biết Sức lao dốc không phanh Mới nhận ra khác biệt... Hình như mình đang sống Giữa ảo tưởng ngày mai Hôm nay trôi vô vọng Quá khứ đeo bám hoài......
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Bảo nhau mượn Bút của Thời Xưa Để viết thơ mùa đông Hà Nội Hàng lộc vừng đang kỳ thay áo mới Tháp Rùa lung linh soi bóng mặt hồ Mới đầu đông cái lạnh chỉ se se...
Mẹ sinh con phận gái Má hồng môi bé xinh Chúng mình cùng làm bạn Từ những sớm bình minh . Khi mẹ đau khổ nhất Bố con tưởng không qua Con vẫn luôn tin tưởng Động viên mẹ nhất nhà....
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!