- Sáng tác mới
Nếu như em có thể Sẽ mang biển về giấu ở trong tim Có nước mặn mòi Có sóng ngầm mãnh liệt Có vòng tay tha thiết Có tiếng cười anh – chớp nắng – chập chờn rung!...
Một làn khói tỏa mong manh, Mà em níu giữ hồn anh trọn đời . Nụ hôn khô khốc bờ môi Mây trôi gió cuốn cuối trời thanh tao... Buồn vui chợt đến ngọt ngào...
Mỗi lần từ trường đại học về quê, tôi vẫn được mẹ nấu cho ăn những món ăn dân dã nhưng có lẽ tới tận bây giờ hương vị đồng quê của các món ăn thấm đẫm mồ hôi công sức của bố của mẹ...
Sau tết tiết trời ấm áp. Khi những hạt mưa đầu mùa rơi xuống chính là mùa cá đẻ. Cá trú ngụ từ các đầm hồ sâu dẫn nhau lên những khu ruộng nước mới dâng xâm xấp để đẻ trứng....
Tháng năm mùa hạ yêu thương Kỷ niệm học trò còn vương nỗi nhớ Nắng vàng nên thơ, mùa thi vui mở Trang sách mộng mơ Chùm phượng nhuộm đỏ màu cánh gió Mong chờ tìm lại một thời ngây ngô khờ dại...
Khách du bỗng có một người Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương Vốn người huyện Tích châu Thường Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri...
Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng Có nhà viên ngoại họ Vương Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung Hóa nhi thật có nỡ lòng Vương Quan là chữ nối dòng nho gia...
Hồng đây mới thực là hồng Bao nhiêu nắng đổ cũng không vừa lòng Môi xòe, khoe nhị cong cong Vàng như rót lửa vào lòng đang sôi...
Có một cánh hoa vừa chào tạm biệt Chiếc hôn mềm như tia nắng sớm Hương hoa thơm vương vào cửa sổ Góc phố đông người, ai đó xôn xao …...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào...
Năm 1991, Nguyễn Linh Khiếu xuất hiện trong đời sống văn học với tập thơ Chùm mơ tiên cảm gây không ít ngỡ ngàng, bởi ông vốn là người giảng dạy và nghiên cứu triết học bỗng một ngày đẹp trời rẽ lối sang thi ca như một định mệnh,...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Nhan sắc hoa nói bằng màu Xa nhau ngắm nhớ cho nhau vừa lòng Tím ngang màu tím thủy chung Đỏ hơn một trái tim nồng nàn yêu Nhang ngát hương lặng lẽ thơm Hồn nhiên thắp mấy nụ hôn gió trời Chơi vơi lướt nhẹ làn hơi Một lần tận hưởng suốt đời chưa quên...
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Bữa ấy hoa Xoan đã vào thơ, Xuân muộn, phòng trai vẫn khép hờ... Khách tục đến thềm, rêu xanh không tiếp. Thoáng thoang, muôn muốt, mưa bụi rây......
Tính ra một gánh cà chua Mới bằng một chai tương ớt... Cái gì cũng dành để Tết Có con cháu về mới ăn. Nhà nông năm rồi khó khăn Cuối năm sương muối giá rét...
Cứ ngỡ sông Son đỏ Bất ngờ nước nói xanh Con đò rời bến đỗ Dỗ cánh cò bay ngang Núi tím bờ bãi biếc Chiếc thắt lưng Quảng Bình...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!