- Sáng tác mới
Một thời mua vai sắm chum tìm lải chứa nước chuyên dùng nấu ăn Gom nước mưa, sông, suối ngàn trong leo lẻo mắt đợi làn môi tươi … Quê người gạn bớt đầy vơi buồn vui xả lải tình người cho nhau,...
Khi người ta chào đời Vô danh từ thiên cổ Ai cũng có một thời Có tên và có tuổi Huy hoàng qua năm tháng Như sao băng ngang trời Chớp hữu danh lóe sáng Rồi tắt vào vô danh...
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Xa quê từ độ thanh xuân Quê hương những lúc khi gần khi xa Nửa đời tứ xứ bôn ba Mải mê tìm kiếm phấn hoa nụ hồng Tình quê gói ghém trong lòng...
Thoang thoảng Xuân Tia nắng vàng đẫm hương thơm Đào thắm mai vàng xen vào làn gió nhẹ Tiếng bếp lửa hồng reo vui khe khẽ Nồi bánh chưng xanh nô nức gọi Xuân về...
Chúng tôi có một thời để nhớ Một thời trai, áo lính đẹp như mơ Thời gian như chẳng thể phai mờ Màu xanh bộ đội mãi giờ vẫn xanh. Nhớ ngày đó đất nước có chiến tranh Ông cha ta lên đường ra mặt trận Đã làm nên bao chiến công vang vọng...
Suối ru sông, Sông ru biển, Biển ru trời, Trái Đất thong dong... Ta đi trọn ba vạn sáu ngàn ngày Rong chơi, Rong ruổi ... Ta cứ tưởng lời ru không tuổi,...
Anh nhớ em Đi tìm trong quá khứ Anh nhớ em Trong hoài niệm tình yêu Anh nhớ em Trong mơ hồ ký ức Đã một thời mê mải…. Anh nhớ em....
Cùng cục đánh dậm đồng hưu Cái tôm búng nước dặt dìu thời gian Tép riu vụn lọt mắt sàng Hoa bèo đồng nội ngỡ ngàng vương chân, Sách Giời không xếp theo vần Chép riêng dòng Thiện Tâm Nhân trang đầu...
Mặt trời lên thì lo bị nóng, Mưa xuống thì lo bị ướt, Tuyết xuống thì sợ bị ngã, Mây nhiều thì lại lo bị rét, Bão đến thì sợ bị thổi bay... Một cách vô thức, như một thói quen, ngày nào ta cũng lo âu...
Đêm khuya ra sân thượng, Vẫn vàng trăng dãi dầu, Mờ mờ trời hư ảo, Đông về chút hanh hao. Sài Gòn chưa chợt giấc, Tịnh không mọi lao xao, Nỗi niềm chi trăng thức, Khiến lòng này xôn xao?...
Ơi bến quê tên nôm đò Đún Sông Tiên Hưng nước đứng thẫn thờ Thời trẻ trâu lem luốc bụi bờ Mà hưng thịnh gái nàng tiên một thủa Hoa bèo bồng tím khoe sắc nở Lênh đênh tần số nhớ đêm ngày...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Mặt trời lên thì lo bị nóng, Mưa xuống thì lo bị ướt, Tuyết xuống thì sợ bị ngã, Mây nhiều thì lại lo bị rét, Bão đến thì sợ bị thổi bay......
Tôi! Là chủ thể cuộc đời! Tôi là một nửa cuộc chơi nhân tình... Tôi là nổi đám, nổi đình Tôi là ngất ngưởng cho mình thế cao Tôi mặt trời, tôi là sao! Tôi là hơn hẳn biết bao nhiêu người...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh vốn là cái gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Ừ, thì thác thời gian, vẫn không thôi chảy mãi... Bọt nước tung, Làm trắng xóa mái đầu... Chút kỷ niệm ngày xưa lơ lửng mãi, Nối vào nhau, rồi chạy lại hai đầu ... Như bến bờ như sông Thương lờ lững...
Người tìm chốn lạ Đông Đoài Ta đang du ngoạn cửa ngoài Tử Sinh Người vui đón biển bình minh Hoàng Hôn thời Mạt, ta nhìn mà đau Chữ Tình vờ vịt trong nhau Bức tranh vân cẩu, kiếp sau đâu còn...
Ngay từ những năm 1980, tên tuổi nhà văn Bùi Thị Biên Linh đã xuất hiện trên nhiều tờ báo văn học nghệ thuật. Bẵng đi một thời gian không sáng tác, khoảng chục năm trở lại đây, nhà văn Biên Linh xuất hiện trở lại trên văn đàn và được đông đảo công chúng yêu văn chương đón nhận....
Trong xanh sông chở về Trời Phù sa sông chở một thời tuổi thơ Lở bồi đau của hai bờ Dòng xưa đã khuất lờ đờ dòng nay Đằm mình Đoan Ngọ sáng nay Sông loáng thoáng, nước hây hây ngọn Nồm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!