- Sáng tác mới
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Chiều mưa phố nhỏ buồn hiu. Ngày Tình nhân với tình yêu đến gần. Bỗng dưng vơi nỗi bần thần. Chăm hoa, hoa nở mời xuân vào nhà...
Xuân mơn mởn bầu trời mặt đất Lộc non xanh mưa cõng nắng leo cành Mắt em gái trong mùa đại dịch Vẫn nồng nàn nâng cánh thơ anh Đã trải qua mấy cuộc chiến tranh...
Cuối năm Hà Thành yên ắng lạ Mỗi mình em lang thang tìm gió Hoa thược dược tròn xoe như muốn hỏi Đông đã về sao nắng chẳng hanh hao? Sóng cũng nghẹn ngào điều chi chẳng rõ...
Ngày đầu tiên bước vào thế giới thần tiên - học viết chữ, đánh vần đối với con quả là một thành tích kỳ diệu, nhen lên một cảm xúc khó tả, vừa lạ lẫm ngơ ngác, xen lẫn sợ sệt, nhưng cũng đầy háo hức....
Mình sống ở Beijing gần trọn một mùa đông. Chưa bao giờ có một mùa đông xa nhà và lạnh như thế. Trời lúc nào cũng xám ngắt. Xung quanh toàn băng tuyết. Xa nhà khi đã có tuổi. Trời càng lạnh ta lại càng nhớ nhà....
Bám đuổi theo dòng nhựa Chồi tơ bật khỏi cành Nắng xuân vừa ửng đỏ Chồi đã mượt mà xanh Ngày xuân em bên anh Nồng nàn và say đắm Hàng cây che bớt nắng...
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Mùa Vọng - Mùa Hy vọng và Niềm vui Mùa của Tình yêu gửi Đức Chúa Lời Mùa Anh hôn Em nồng nàn say đắm Trong ánh Hào quang Chúa tỏa muôn nơi Nhắm mắt lại Em, Chúa sắp ra đời...
Tuyết đầu mùa rơi non nớt. Lá biếc đón về, ôm lấy, thơm. Hoa cuối mùa nồng nàn sắc đỏ. Ngỡ Trắng về kết bạn trăm năm. Đâu có biết lạnh ngấm lòng buốt giá! Đâu có ngờ đông đã len sang....
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
một lần tuyết rơi trắng muốt mềm mại tinh khiết mát lạnh lâu rồi mỗi mùa heo may tuyết bay về trắng muốt lạnh ngắt khu vườn Beijing...
Sài Gòn heo may Từ mùa thu cũ Nhẹ nhàng tới đây Hàng cây xào xạc Mơ màng mơn man Sài Gòn heo may Gió lay man mác...
Đất thì nâu mà thu ngàn sắc nở. Gió vô tư thơm ngọt ngào cây cỏ. Nắng loãng màu lá vẫn vàng tha thiết. Có phải mùa thực không biết chia tay?...
Đêm khuya ra sân thượng, Vẫn vàng trăng dãi dầu, Mờ mờ trời hư ảo, Đông về chút hanh hao. Sài Gòn chưa chợt giấc, Tịnh không mọi lao xao, Nỗi niềm chi trăng thức, Khiến lòng này xôn xao?...
Chẳng còn hương nồng nàn đắm đuối Chẳng còn mây trắng nhởn nhơ bay Chẳng còn mảng màu xanh không tuổi Chẳng còn đâu tiếng là tròn xoay Chỉ còn run rẩy gió heo may Chỉ còn bầu trời đông tím tái...
Lá thu rơi chơi vơi trong lòng tôi Tôi hứng lá mộng mơ em gần quá Mùa xao xác gọi thu quen thu lạ Nệm lá vàng nhắc em tận cùng xa...
Tháng Mười đã qua, ôi sao vội vã, Chẳng kịp chào Thu Chẳng kịp nhớ bạn hiền. Ngày đẹp thế sao mình quên được chứ ?! Tự trách thật nhiều, Bạn hỡi, xin thứ tha. Quay ngược thời gian ta tìm về tĩnh lặng. Ba mốt tháng Mười, trời xanh mây trắng....
Sáng nay thu có gì vui lạ Nắng mơn man vuốt ve cành lá Chim véo von đùa vui muôn ngả Gió thơm nồng nàn Bún, phở, bánh bao. Cà phê nâu, Sữa đường khua lách cách...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!