- Sáng tác mới
Cổ Ngư ban* nở tím chiều níu chân đôi trẻ dập dìu du xuân rẽ vào Trấn Quốc dừng chân thắp nhang lạy Phật cầu gần nhau thêm...
Tuổi thơ tôi, tháng ba, hoa xoan nở tím vườn quê. Hương hoa xoan nhè nhẹ toả khắp không gian thật dễ chịu. Tôi còn nhỏ đã bị ám ảnh bởi những câu thơ của Chế Lan Viên: Tháng ba nở tím hoa xoan. Sáng ra mặt đất lan tràn mùi hương....
Tròn xinh như con mắt Hoa nở tím bên đường Cái cây dại bình thường Bao nhiêu người bắt gặp Mình đầy gai nhọn sắc Búp lá vẫn non mềm Giữa chiều hè bụi trắng Vẫn một màu xanh êm...
“Áo tím, chiều nay áo tím về” Chờ người đò đón tận chân đê Tím chiều, tím bến hoàng hôn tím Tím tái lòng ai, tím chẳng về Tím hẹn mùa đông tím sẽ về...
Trái tim ta làm việc suốt cả ngày. Thấy nói mỗi ngày trái tim ta đập khoảng 108639 nhịp. Lượng máu nó bơm mỗi ngày có khi đến cả chục triệu tấn ấy chứ đùa. Khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời là 149.600.000 km, còn quãng đường máu chảy trong cơ thể ta mỗi ngày lại là 270.312.000 km....
Nhớ ngày xưa Tú Xương Ra đứng mom sông Nhìn nước xoáy đò đầy mà hoảng hốt Lang thang quãng vắng bờ đê Nhìn ai chân thấp chân cao Quang quang gánh gánh Vạc kêu sạt cả đêm khuya Cánh cò trắng sà đen mặt nước...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
sớm mai cậu bé đi ra bờ biển chân trời nước ở ngay trước mặt có một con thuyền nhỏ cánh buồm trắng tinh căng đầy hương gió con thuyền mang nó đi...
Tình yêu, ấy là thứ không phải đến là cứ thế ở mãi, bởi nó là thứ mất, còn theo cách ta thực hành nên đó chính là việc ta đang cùng với Chúa thực hành, là thứ có sẵn, ẩn náu ở trong mỗi chúng ta, chỉ đợi ta cùng Chúa đánh thức nó dậy....
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp Hoa Lan như sao nở tím khung trời Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm Lan như nghìn điệu váy xòe trong đêm Hội Xòe vui Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi...
Hoa mua nở tím đồi mua Ngày anh đi lính, em chưa lấy chồng Đường hoa mua tím trập trùng Nụ hoa mua giấu trong lùm lá mua...
Chuyện kể rằng.... Ngày xửa ngày xưa, có một vòng tròn. Vòng tròn rất tự hào về thân hình của mình, tròn một cách hoàn hảo đến từng milimet....
Yêu thương và trân trọng nhưng buộc phải giết những người anh em của mình phải chăng đó chính là bi kịch của chúng ta, của cái thế giới đang dần trở nên bại hoại “trong thời đại chúng ta”? Cái thời đại mạt thế vì ích kỷ cùng cực mà máu lửa, chiến tranh, mưu mô ác độc và bẩn thỉu...
“Đối cảnh sinh tình” hay “tự cảnh sinh tình” là việc tâm của chúng ta bị dẫn động khi đối mặt với một tình thế hay cảnh vật. Chúng cũng có thể đơn giản chỉ là một ý nghĩ, một lời nói, một ca từ, một câu thơ. Chúng như chất xúc tác, như muối rắc vào đầu ta, vào tâm ta, như nhắc nhớ ta phải ngoảnh......
Buổi sớm nay Nắng đẹp đến xao lòng Tôi bỗng nhớ những ban mai thuở trước Một phần cuộc đời Có thể nào quên được? Lá me bay mát rượi cả sân trường...
Vô tình gặp chùm hoa dại Bâng quơ nở tím ven đường...
Tan vỡ trong tình yêu cũng đáng buồn nhưng tan vỡ hôn nhân thì thật đáng sợ. Người ta ra đi khỏi cuộc đời ai đó và hệ lụy của nó là không ít. Nhất là, sau cuộc hôn nhân là những đứa trẻ ra đời và những tổn thương không bù đắp nổi. Câu chuyện sau là một câu chuyện có thật, đã làm tôi rơi nước mắt......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!