- Sáng tác mới
Gửi cho em một chút buồn để nhớ Một chút vui, cho khắc khoải ngóng chờ Một nụ cười để đêm đêm thao thức Một ánh nhìn cho em khỏi phải quên...
Chẳng muốn rời xa thơ một bước Sợ hồn xinh lạc mất đường về Đã bao năm cách biệt trời quê Ấm tình nghĩa, thân người nơi xứ lạ. Một thoáng se lòng ta nhớ mẹ Một chút buồn xót xa em trẻ...
Tháng Tư về em có biết không? Nắng đã rực, ửng hồng đôi má Hoa gạo rụng xuống đường tơi tả Khiến cho lòng tiếc nuối ngẩn ngơ......
Tài tử Meryl Streep Được phỏng vấn khi già: "Sao không làm thẩm mỹ Cho trẻ và đẹp ra..." Bà nói: "Không cho phép Xóa những vết "chân chim"...
Em ơi, đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy là bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Năm cánh hồng rực rỡ Xuân về đang hé nở Thơm ngạt ngào hương bay...
Mênh mông gió và mênh mông nắng Ngàn sóng lăn tăn, ngàn mắt vui Một sớm mai xinh, cánh đào hé mở Giọt sương đêm...bỡ ngỡ nụ hôn đầu....
Anh là đá phủ rêu phong vạn kiếp Em tiên nữ hạ phàm soi xét việc muôn phương Rồi một ngày kia mưa đổ trắng cung đường Em lỡ trượt chân ngã vào lòng đá núi…...
Sài Gòn mưa sa, Sài Gòn bừng nắng Tháng tư qua đợi đỏ mắt tháng mười. Mùa nhớ thương giang tay chờ thương nhớ Em thương anh, sông thương bến Nhà Rồng....
Mênh mông gió và mênh mông nắng Ngàn sóng lăn tăn, ngàn mắt vui Một sớm mai xinh, cánh đào hé mở Giọt sương đêm...bỡ ngỡ nụ hôn đầu....
Hãy hình dung ra cảnh bỗng dưng không có vợ. Các ông sẽ thấy tối sầm mặt mũi ngay. Địa vị của vợ là do chồng tạo nên (Vợ, nội trợ, bà nhớn, phu nhân)...
Ở phương Tây, nam nữ yêu nhau có thể hôn nhau ở bất cứ đâu mà họ muốn. Ở Việt Nam thì không như vậy. Họ hôn nhau, trao cho nhau tình cảm yêu đương ở một không gian riêng, thầm kín, tế nhị chứ không phải tự nhiên như người phương Tây....
Gió chạy nhanh cùng lá Thắm cả một chiều vàng Góc phố kia than đỏ Thơm ngọt mùi khoai lang Lạnh luồn qua áo mẹ Run tay khép khăn choàng Sợi len màu gầy guộc...
Khi xưa ngày bé tí teo Rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Khi xưa ngày bé tí teo rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Em mãi là em Cô gái quê của một miền dân giã Đã ra chốn thị thành Vẫn mải mê mơ về ngôi làng nhỏ Tóc đã bạc màu Vẫn nhớ lời ru êm đềm của ngoại...
Hai chúng ta vẹt gót giữa tình nhau Nào ngờ đến mai sau Chuyện yêu đương chép thành trang sử Anh cắm cúi ngược theo triền quá khứ Lặng lẽ xới đào... khảo cổ nụ hôn đêm......
Có ai lên núi câu không Rủ ta sắm khố, sắm cồng, sắm chiêng Sắm chỗ ngồi, chỗ ngả nghiêng Sắm khe, sắm suối, sắm riêng một người Một người câu chín được mười...
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp Hoa Lan như sao nở tím khung trời Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm Lan như nghìn điệu váy xòe trong đêm Hội Xòe vui Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi...
Lâu lắm rồi phải không em? Ngày đời mình còn le lói ánh dương Chút chiều hôm chưa lẫn vào bóng tối Ta hát ca nhảy múa giữa hồn nhau Tim gõ trống xôn xao, nụ hôn hàng thế kỷ......
Lâu lắm rồi phải không em? Ngày đời mình còn le lói ánh dương Chút chiều hôm chưa lẫn vào bóng tối Ta hát ca nhảy múa giữa hồn nhau Tim gõ trống xôn xao, nụ hôn hàng thế kỷ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!