- Sáng tác mới
Thôi mời xuân hãy vào đây Một em với một xuân này là đôi Rượu cay em rót ra rồi Nâng ly lên để tiễn trời gió mưa Cho ong bướm lại say sưa...
Ngày Người sinh ra Pháp Luân xoay chuyển Các chiều không gian Mang chân, thiện, nhẫn Ngày Người sinh ra Văn minh tiền sử Bao lần đã qua Sinh, thành, trụ, hoại...
Điểu túc chi huyết (tiếng Hàn 조족지혈'; tiếng Hán 鳥足之血 - Điểu túc chi huyết". Ở đây, điểu - chim, túc - chân, chi - của, huyết - máu....
Sáng ơi, tiếng hót sao lành? Ta cất đấy, giữa trời xanh mây vàng. Rời cõi Thiền, chút lang thang, Tìm nhân thế, bấy nhiêu dòng ngược xuôi? Lên Phây búc, ngắm mặt Người,...
Bất thần trời đổ mưa rào qua đường quên nón tránh vào nhà bên Vội vàng che tấm áo lên kẻo mưa cảm lạnh xối trên đỉnh đầu...
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Cho em hỏi người ơi Đường muôn dặm Nước mắt rơi, điểm dấu cuộc đời? Đây giọt tinh khôi tình vừa chớm nở chảy dịu dàng, nhung nhớ về đêm....
Tuổi hai mươi thao thức nửa đêm Nhớ mái tóc mềm bay bay trong gió Nhớ bài thơ viết lời chưa ngỏ Yêu một người, Xuân Vũ xóm bên. Tuổi ba mươi đêm tỉnh giấc nồng Tay xách đèn chai, chân vòng vèo dép lệch...
Sau tết tiết trời ấm áp. Khi những hạt mưa đầu mùa rơi xuống chính là mùa cá đẻ. Cá trú ngụ từ các đầm hồ sâu dẫn nhau lên những khu ruộng nước mới dâng xâm xấp để đẻ trứng....
Mùa cá đẻ. Cò Bé dẫn Cò Con đi soi cá. Khu Kè nước đã dâng lên những vạt ruộng sâu. Đó là nơi hàng năm cá tìm về đẻ. Hơi xuân ấm áp tràn ngập cánh đồng đêm. Tiếng cá bơi lội giao hoan vật đẻ bì bõm lao xao rộn rã khắp cánh đồng....
Yêu quá Biển ơi con đã về hòa vào muôn sóng hóa đam mê Con như hạt cát trong lòng Biển óng ánh ban mai vẹn ước thề...
Phật dạy chúng sinh phải tĩnh tâm Đời là bể khổ lắm gian truân Vô minh dẫn đến sân si hận Dụ dỗ người ta phạm lỗi lầm...
Mây cứ lang thang nắng vẫn chờ Bầu trời bừng sáng cánh hoa xưa Lim dim mắt ướt hàng mi rợp Phượng chạy theo sau níu học trò...
Có lời nào giục giã vội vàng đâu Mà cứ nở như không còn được nở Màu đỏ ngỡ chẳng nồng nàn hơn nữa Phố xá bừng bừng lửa phượng thắp hè sang...
Mẹ mừng sinh được chị tôi Anh em tôi nữa năm người con trai Chị tôi da trắng tóc dài Yêu đương cũng chỉ một vài đám thôi Lựa lòng thuận ý cha tôi Thuyền rong ruổi mãi dừng nơi gần nhà...
Hoa rực cháy một vòm trời đang hạ Đỏ như ai mong đợi bước ai về Cơn gió ngược dập dìu rơi rất nhẹ Mấy đài hoa lỡ cạn nửa câu thề...
Trong sạch nhất yêu đơn phương đẹp - yêu trắc trở ai đường nấy đi Khi thừa cái chẳng có gì khi thiếu những thứ người khi có rồi Cổ như trái đất vậy thôi...
Chờ ca tuần núi tiếp theo lẳng nghe thao thiết sáo Mèo bản vui, Kê nghiêng báng súng lên đùi viết câu thơ gửi tặng người bạn thơ, Điệp trùng biên ải xa mờ...
Bất sỉ hạ vấn (tiếng Hàn 불치하문; tiếng Hán 不恥下問 - bất sỉ hạ vấn). Ở đây, bất - không, sỉ- xấu hổ/nhục, hạ - dưới, vấn - hỏi. Câu này có nghĩa đen là không thấy xấu hổ khi học hỏi kẻ dưới mình, nhỏ hơn mình...
Cũng là một cách nghĩ "Hãy cố gắng sống mà không tạo ra kẻ thù. Nhưng nếu đã trót có người đối địch với ta rồi thì đừng cố gắng cải thiện quan hệ với họ mà hãy lánh xa họ. Bởi ta...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!