- Sáng tác mới
Tình cha như mặt trăng tròn Ngàn năm sau sẽ mãi còn sáng trong. Yêu con với cả tấm lòng Đắng cay cha chịu cho con ngọt bùi......
Ngày con vào lớp một Lòng mẹ có tiếng ca Như mở trang sách mới Trong sáng và thiết tha Ngày con vào lớp một Ríu ran tiếng i tờ Con là trang giấy trắng Viết những điều ước mơ...
Lão về hưu đã được 10 năm. Vợ lão bị bạo bệnh qua đời từ hồi lão còn đi làm, con lão còn rất bé. Lão chỉ có một cô con gái rượu. Tuy gà trống nuôi con, nhưng được cái lão tháo vát, chịu khó, một tay nuôi dạy con gái từ khi cô bé mới 7-8 tuổi....
Có một lần, chiều không về lối cũ! Bước chân chiều lạc lõng chốn nào đây? Hoàng hôn tím ngập ngừng phong cánh nắng, gió mịt mờ quên biếc thắm đường mây. Từ lâu lắm, người không về chốn cũ. Hạ nhớ mùa châm phượng đỏ trời đây. Mây bải hoải rớt tiếng chiều lã chã. Mênh mang hồ, mê mải sóng vời xa......
Mạc quê ở làng Thự. Làng cách bốt Cổ Gia hai cây số. Trước khi Nhật vào, bốt chỉ có một tiểu đội lính Tây đen và hai tiểu đội lính dõng trú đóng. Lúc Nhật đảo chính Pháp, bốt bị bỏ hoang. Năm bốn lăm, Việt Minh cắm cờ đỏ sao vàng trên nóc bốt....
Những người đầu tiên có công xây dựng nên một nhà nước được phong là KHAI QUỐC CÔNG THẦN. Những người đầu tiên đóng góp công sức xây dựng một nhà trường thì được gọi là KHAI TRƯỜNG CÔNG THẦN....
Pháp luật và phong tục tập quán có mối quan hệ mật thiết với nhau bởi chính phong tục tập quán là nguồn hình thành pháp luật, đồng thời rất nhiều quy định mang tính pháp luật trong lịch sử đã trở thành phong tục tập quán....
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời. Mỗi bài thơ giống như một bài toán ngắn gọn nhằm giải đáp một vấn đề xã hội nào đó....
Có lần mình đọc được mấy bài viết, nói rằng hoa Sen trên thiên thượng khác với hoa Sen ở dưới hạ giới. Màu sắc của nó cũng khác với hoa Sen ở dưới hạ giới. Nó lung linh mỹ diệu phi thường. Đẹp nhất là hoa Sen màu vàng, màu của thiên kim, tinh khiết, với những vầng quang sáng lòa....
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Đó là một tác phẩm văn học lạ kỳ và trong trẻo của ngài quý tộc Pháp họ Đờ, Antoine de Saint-Exupéry. Tôi đọc nó lần đầu khi chưa đầy chục tuổi, không còn nhớ bản dịch của ai. Chỉ còn nguyên những cảm giác say mê và cuốn hút, trong cả những giấc mơ của nó....
Đêm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một trong những người thầy đáng kính của mình. Đó là thầy Phan Xuân Hạn, người Nghệ Tĩnh. Rất tiếc, tôi không biết địa chỉ cụ thể của thầy và bây giờ thầy sống ra sao....
Cứ chiều về, lại nhớ mẹ, bâng khuâng Một năm rồi, con xa vòng tay mẹ. Quá nửa đời người, vẫn thấy mình nhỏ bé Trước mẹ hiền, cây đại thụ đời con....
Biển đẹp đẽ hào hùng như thể Thiên nhiên ưu ái chiều nhau Núi cao soi bóng Biển sâu Trời ngăn ngắt xanh xanh màu nước. Muối mặn mòi sinh ra từ biển biếc Làm sao muối dám tự kiêu....
Tôi chả muốn viết về quê mình thời nay bởi người ở quê thì nhìn nhận được hàng ngày còn mấy kẻ ly hương như chúng tôi vì chăm chỉ về thăm quê nên cũng chả lạ lẫm cho lắm. Điều dễ nhận biết nhất là giờ đây dân quê mình giàu có sung túc làm ăn phát đạt,...
Khi cầm tập thơ Giọt nắng vô thường của Trần Huyền Tâm trên tay, không hiểu sao ngay lập tức tôi liên tưởng đến “tia nắng mặt trời” trong bài thơ “Và bây giờ là buổi tối” của nhà thơ Ý Salvatore Quasimodo, người đã đoạt giải Nobel Văn học năm 1959:...
… Nói về chuyện học hành của tôi và các anh chị em trong nhà thời thơ bé, mà không nói về bố tôi, thì đó là một thiếu sót lớn. Bởi hơn ai hết, ông là người ý thức rõ rệt, đầy đủ nhất về chuyện học hành của con cái....
Minh Châu và Quang Bình yêu quý! Đêm qua bố đã kể cho các con nghe về ông nội. Đêm nay, bố lại kể cho nghe về bà nội của mình. Bà nội là con thứ 5 trong gia đình có bảy anh em (ba trai, bốn gái). Cụ ngoại là một điền chủ, mà sau này khi cải cách ruộng đất (1955 -1956) người ta gọi là địa chủ,...
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Con về thăm mẹ, chiều cuối xuân Tiết thanh minh, nhiều mây, nhạt nắng Mẹ hiện về trong mờ ảo khói hương Vẫn sắc áo nâu, miệng nhai trầu, môi thắm đỏ Nét mặt rạng ngời, với nụ cười tươi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!