- Sáng tác mới
Nào! Cùng cất lên lời ca yêu mái trường! Nào! Cùng cất lên lời ca yêu thầy cô! Nào! Cùng cất lên lời ca yêu bạn bè! Khúc ca này - ta gửi lại trường yêu! Mỗi sớm mai ta đến với mái trường, Bao yêu thương của thầy cô nuôi dưỡng,...
Trăng rằm dát bạc lên đầu sóng Xé toạc ánh viền tàu ra khơi Gió loang cửa biển mở chân trời Tàu cá, tàu hàng đông như hội. Lưỡi sóng uốn lời vui náo nức Giục bước chân ta trước ngày mai...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Đi chơi, đi chơi, đi chơi Vui nhất là đi nhà sách Có nhiều truyện tranh để đọc Và có rất nhiều đồ chơi Đi chơi, đi chơi, đi chơi Vui nhất là ra sân bóng...
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Cảm ơn cuộc đời chút thảnh thơi Một khoảng lặng nhỏ cho riêng tôi Để được nghỉ ngơi và chiêm nghiệm Mọi thứ đã từng, thứ chơi vơi... Bỏ qua những lo âu, buồn phiền...
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì phải làm sao cho bớt Nghiệp. Còn ai...
Tình yêu tuổi thơ Nhẹ như một giấc mơ Trái tim non không biết nhớ nhiều Không đắng cay chỉ ngọt ngào mơ mộng Bắt đầu khi nào, ở đâu, em không rõ Dường như gió Dường như mây Như hơi nóng bay những trưa mùa hạ Như hương hoa dại thơm kỳ lạ không tên....
Lời ru cho đá núi Lời ru cho biển khơi… Em ru lời tiếc nuối Cho lòng ai chơi vơi…Ta ru cho nỗi nhớ Ngủ yên ở trong lòng. Ta ru cho ký ức
Hết một thời long đong....
Hãy sống với phút giây của hiện tại. Vì chỉ có hiện tại, chỉ có giờ phút này mới là thực. Quá khứ dù thế nào đi nữa cũng không phải là thứ đang hiện hữu và chúng ta chẳng thể nào thay đổi được cái đã diễn ra....
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không rõ mặt người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng...
Thế là đến, mai, con tròn năm tuổi Cha nằm chờ đồng hồ nhích từng giây Đêm tích tắc đều đều như tiếng thở Như bàn chân năm tháng bước qua ngày Mai, năm tuổi tóc dài thêm một chút...
Nếu hôm qua bạn đã sống thiện lương Không ganh ghét và không đố kỵ Luôn học hỏi và luôn chăm chỉ Thì hôm nay bạn đã có đủ đầy
Chưa hẳn là tiền mà kiến thức trong tay...
Mỗi trang sách mà ta đọc được là mỗi khoảng trời mở lúc rạng đông là tình yêu, là niềm mong ước cho ngày mai Thế giới đại đồng...
Tết xôn xao Xuân đã về bên cửa Hoa tỏa muôn đường Lưu ly trắng tinh khôi. Bếp nhà ai Giấu đau buồn sau làn khói mỏng Quá khứ trọn năm gói nẹp bánh chưng xanh...
Một hài nhi hỏi Chúa: "Ngày mai Ngài gửi con Xuống ở dưới trần gian Con làm sao sống nổi?" ..." Con bé bỏng rất tội Và bất lực thế này..."...
Tội nghiệp con mèo quá Chắc đánh hơi biết tôi Nó từ đâu vội vã Đến gọi cửa ời ời! Tôi nằm yên trên gác! Người ngợm vẫn còn đau...
Biển không hát nữa đâu Ngày mai mình xa cách Sóng như là cuốn sách Tần ngần chẳng sang trang Em ơi có biết chăng...
Loe hoe chỉ mấy tiếng gà, Giọng chim líu ríu đi xa chốn n ào? Sáng rồi còn sót vì sao, Cố nhìn ta, cố vẫy chào rồi đi......
Ngủ lịm trong hoàng hôn Brighton tím sẫm những cuộn cỏ khô tĩnh lặng trên cánh đồng vắng vẻ cuối năm cứ thấy cỏ là tim ta hồi hộp cứ thấy cánh đồng là tâm trí ta lại khấp khởi có phải lũ cào cào châu chấu...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!