- Sáng tác mới
Xuân về giữa Đảo xa xôi Nghìn con sóng đẩy chân trời cao thêm Dáng người lính đảo đêm đêm Giống như cây đứng giữa miền phong ba...
Bến Ninh Kiều ì ào cơn sóng dạo Sông Hậu đầy ăm ắp gió lao xao Nghe líu ríu giọng miền tây hư ảo Ta lơ ngơ chẳng rõ tiếng em chào...
Sống thì cơm hớt canh thừa Góc nhà xó bếp nắng mưa mặc lòng Chết thì riềng mẻ mơ lông Có ai thương phận tôi không hở trời....
Một phút một giây cũng dài như vĩnh viễn Dù tia sáng có lập lòe bên ngọn nến Hay chói ngời tựa ánh mặt trời soi Rồi cũng tàn cũng lụi giống nhau thôi...Thân gió cát lại trở về gió cát...
Ngày con cầm thìa chưa vững Bố xúc thay Nhưng trước khi đưa cháo vào cái miệng đang há Còn dền dứ vài lần. Con cười giòn tan
Và níu tay của bố. Người ở bếp thốt lên: Anh làm cái trò gì?...
Có một ông thương lái Xách tay nải rõ to Vào quán xin ngủ trọ Chủ quán trọ - ma cô. Vừa làm cơm cho khách Mụ chủ nghĩ lung tung
Cái tay nải to thế Nhiều của cải không chừng....
Có một gia đình nọ Cô con gái rất xinh Tuổi nàng vừa đôi tám Đã chớm nở cuộc tình. Một anh chàng họ Đỗ Học trò con nhà nghèo
Đem trầu cau dạm hỏi Nàng đắn đo lời yêu....
Cô gái ấy sống ở Gamuda, nơi những con đường rợp bóng cây xanh, và những khu vườn luôn đượm mùi nắng. Cô gái đi qua mỗi sáng, chân nhẹ như gió, tóc thoảng mùi hoa sữa. Cô gái ấy cười – nụ cười trong như mặt hồ ban mai,...
Có một ông quan huyện Xử án rất tài tình Địa hạt người quản lý Dân sống rất yên bình. Có cuộc sống tươi đẹp Là nhờ người đứng đầu Tôi xin kể lần lượt Quan huyện xử như sau:...
Không chân mà đâu cũng đi Leo cây, lội nước kiểu gì cũng lanh Kẻ ác độc, người thiện lành Thân mềm mà vẫn bảo anh cứng đầu......
Từ giữa nhà ta Hãy chỉ xem trường của con nằm ở hướng nào? Trật mất rồi con ạ! Bố ơi Con bắt đền Sao lại sinh ra con là gái Để bây giờ làm hình học hay sai?...
Bố ơi vai con mỏi Đỗ xe xong thì khoác túi giùm con Về đến nhà ký sổ liên lạc luôn Cũng chớ có kêu ca dù điểm xấu Còn phải hứa tuyệt đối không mách lẻo...
Ai đi ngược nổi ? … Mùa xuân nhưng mười hai tháng xoay vần, thế thôi ngước lên, lại gặp xuân rồi một mặt xuân với mặt người song sinh Mùa xuân lấy gió làm tình...
Mùa xuân ơi, mùa xuân hình như Người lặp lại hình như Người cũ mãi trong rộng dài ngày xa Cây vẫn vào mùa hoa nắng vẫn hồng như thể...
Đêm trước buổi thi đầu con ít ngủ Nhưng hôm sau phải dậy sớm đến trường. Bữa tối tránh số không con kiêng món trứng Nên thực đơn còn cá và rau Bố bảo dại, hãy ăn thêm xương cá...
Chỉ được ăn cám ăn rau Có bị chê bẩn cũng rầu chút thôi Anh nào to, mập là toi Chắc chắn được tắm nước sôi cuối đời....
Con thì nằm dưới đất Con thì chúi trong hang Mỗi con một cách ngủ Riêng lẻ, rất rõ ràng. Hòa hợp với mọi vật Nhưng chẳng được ai yêu Dơi quạ ta buồn lắm Tha thẩn suốt sớm chiều....
Con cho hay không cho Cha mẹ đều hoan hỷ Cách cho hơn của cho Thực lòng mới trân quý… Nuôi các con ăn học Nay khôn lớn nên người...
Noel lất phất mưa bay Se se giá buốt bàn tay héo mòn Gió Đông cào cấu cung buồn Mây xơ xác phủ chiều buông tóc mềm Hỏi người còn nhớ hay quên.. Còn quên hay nhớ Noel độ nào Chuyện đêm ký ức lao xao...
Trong nhịp sống hối hả, ai cũng mong tìm được chút thảnh thơi và bình yên giữa những bộn bề lo toan. Đó có thể là khoảnh khắc ngồi nhâm nhi tách trà nóng bên khung cửa sổ, ngắm nhìn cơn mưa nhẹ nhàng rơi. Hoặc đơn giản là một buổi chiều thả bộ trên con đường làng,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!