- Sáng tác mới
Tôi chọn nhé… người đàn bà đã cũ... Bụi thời gian che phủ tuổi xuân xanh Da ngọc ngà ngày ấy đã khô hanh Và tuổi trẻ đã buông mành quá khứ... Ôi nét đẹp người đàn bà rất cũ,...
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm xửa xưa rồi Có người đàn bà góa Nuôi con trai mồ côi. Người mẹ chiều con lắm Con lêu lổng chơi bời Mẹ đêm ngày khuyên bảo Mà con không nghe lời....
Anh cả sinh 1957. Trên anh có một chị gái, nhưng ở quê, anh vẫn luôn là anh cả. Kỉ niệm về Anh, với nó luôn rất ấn tượng. Ngày bé, Anh là chỗ dựa, là bầu trời của nó. Đói: Gọi Anh. Mệt: Gọi Anh. Sợ: Gọi Anh. Bị bắt nạt: Gọi Anh....
Phượng chờ ai mà đỏ đến đau lòng Mà nhức nhối một khoảng trời thương nhớ Thuyền cánh phượng đưa ta về một thủa Áo trắng trinh nguyên xanh mái tóc thề. Mùa sân trường râm ran tiếng ve...
Đời người là ngắn hay dài còn tùy người nghĩ. Có người, đối với họ, cuộc đời này quá ngắn, bao việc phải làm, bao thứ phải hưởng, thế mà chớp mắt đi, mở mắt lại đã vèo hết 10 năm, 20 năm. Lại có người thấy Đời người quá dài,...
Phụ nữ họ luôn biết trước đàn ông định mở miệng nói gì. Họ chỉ giả vờ chất phác thôi. Phụ nữ ghen và muốn bảo vệ người đàn ông là bởi họ biết có nhiều phụ nữ khác đang vây quanh người đàn ông họ yêu....
Em bảo người đang xuân Trong trời đất vừa sang năm mới Sao ngồi yên ép xác? Nếu anh không tĩnh tại đến như buông bỏ hết Sao gặp kỳ duyên em Giữa mênh mông thăm thẳm thế gian này?...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Tôi tìm đến người đàn bà đã cũ... Bụi thời gian che phủ nét xuân xanh Và làn da ngà ngọc đã khô hanh Khi tuổi trẻ vội hóa thành quả khứ… Sao nét đẹp người đàn bà đã cũ Luôn nồng nàn và sâu thẳm duyên quê..?...
Bồng bềnh, mây nhẹ bồng bềnh ... Thuyền trăng chao đảo, chòng chành chân mây. Xạc xào, gió thoảng rung cây Đêm Đông sương lạnh phủ đầy giấc mơ… Hỏi người còn nhớ câu thơ Của bao năm tháng đợi chờ nữa không?...
Sau nửa đời người đắm say, chua chát Người đàn bà bỗng thấy đời tẻ nhạt Bỗng thấy mình lại khao khát vu vơ Có người nhìn đời như một bài thơ Có người ngắm đời như hoàng hôn tắt...
Có những người đàn bà Đi ngang qua đời ta Vì lẽ này lẽ kia Ta không cưu mang được Xin tri ân Người đến sau, đến trước Đã mở lòng Chăm sóc mỗi nụ hoa Đã mở lòng Đón gió rét sương sa Đón trống vắng...
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm xửa xưa rồi Có người đàn bà góa Nuôi con trai mồ côi. Người mẹ chiều con lắm Con lêu lổng chơi bời
Mẹ đêm ngày khuyên bảo Mà con không nghe lời....
Từ nhà em về anh nhận được tin: Trả lại người dưng này "Em ở đây nhé!" Mừng anh thành công trong ra mắt mẹ Có điều nội gián phải tránh nhìn Kẻo lại như nam châm phân đồng nhôm với sắt....
Nhân duyên không tình cờ. Nhân duyên, ấy chính là Sau bao tháng bao ngày Đúng người cần phải tới Tới đúng người đang cần...
Trước hết, tôi xin lỗi. Vì một người là tôi mà quá nhiều người đang phải khổ đau. Và tôi cũng cảm thấy bứt rứt vì người đã khuất có lẽ không thể yên nghỉ. Tôi thấy mình là kẻ hèn nhát. Tôi luôn chỉ biết chăm chăm giữ chặt những gì mình có. Thậm chí, tôi không tin vào những tình cảm tốt đẹp dành cho......
Ôi hỡi Thiên Địa thần linh, Chúa, Phật ôi! Phải chăng vì chúng con ăn nói hàm hồ nên các Ngài bắt chúng con phải sống với cái khẩu trang bịt miệng thế này? Phải chăng tại vì chúng con suốt ngày ganh ghét tranh đua hiềm tị nhau nên các Ngài bắt chúng con phải sống giãn cách nhau thế này?...
Đêm. Thì hết người rao mời bánh tét, bánh chưng, rồi thì những tiếng lách chách của những miếng sắt khua nhau loảng xoảng...Có lần tôi gọi cái anh chàng mặc áo quần và đội cái nón cối như ông già tôi ngày vừa giải phóng miền Nam từ Trường Sơn Đông trở về nhà lên Tam Quất....
Đời người là ngắn hay dài còn tùy người nghĩ. Có người, đối với họ, cuộc đời này quá ngắn, bao việc phải làm, bao thứ phải hưởng, thế mà chớp mắt đi, mở mắt lại đã vèo hết 10 năm, 20 năm. Lại có người thấy Đời người quá dài, thậm chí vì thấy mãi chẳng hết một đêm, nên chán ngán mà gọi là đêm trường....
"Hôm nay nhận được hoa chưa?". Đây không phải là câu hỏi. Đây gần như là câu chào vui mà phụ nữ hay nhận được trong ngày 08/3, hoặc 20/10. Biết trả lời thế nào khi được "chào" như vậy? Có người vui, dõng dạc "dạ rồi ạ!". Vui, dõng dạc vì đã được nhận hoặc biết 100% sẽ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!